Phan Mạnh Quỳnh
Mất hy vọng
Đêm nay chơi vơi trong bóng tối. Nghĩ đến ai đang vô tình. Đôi ba chai bia bên khói thuốc. Muốn thoát cơn đau vô hình. Nhưng trong men cay anh vẫn thấy. Dịu dàng ngày nào đôi mắt ấy. Hay trong cơn say anh muốn xoá. Thực tại là giờ em nơi đấy với ai. Ngày mà đưa bàn tay anh cố giữ lại. Để rồi em gạt đi và cứ bước dài. Là ngày anh nhận ra, sẽ...
Anh nói em nghe đi
1. Nhiều lần lo sợ đánh mất khiến em nghĩ lại. Bởi vậy nên sự bối rối trong em kéo dài. Rồi đến hôm nay có lẽ không thể bình tâm thêm nữa. Anh hãy nói cho em nghe điều chưa biết đi. Dù là em sắp phải nghe sự thật đớn đau. Thì em hứa không trách anh đâu, dẫu nửa lời.. ĐK:. Anh nói thử xem, thời gian bên em. Là những ngày vui hay anh cố gắng...
Hãy cho chúng tôi thấy
Intro:. Quốc ca sẽ vang lên trong trận đấu cuối cùng. Ngước mắt lên lá cờ viết tiếp những giấc mơ. Bao nhiêu người đã kêu tên hy vọng muôn cõi lòng. Hiên ngang không lo sợ đập tan những nghi ngờ. Từ những đứa trẻ thơ. Niềm vui là mang theo số áo. Giờ đây nơi Việt Nam. Các anh là những ngôi sao.. ĐK:. Cho chúng tôi thấy, niềm tin chiến thắng. Chỉ cần cố gắng chiến đấu...
Riêng tư
1. Khi đi bên em anh luôn thấy khó nói. Yêu em nhưng lo em biết nên anh rối bời. Giá như cho anh hay sau khi nói ra. Phản ứng của em là sẽ làm sao. 2. Ngày ngày vội vàng và tình anh lớn thêm. Để rồi nụ cười càng làm anh không êm đềm. Lúc đêm ghé đây những nỗi nhớ như đong đầy. Nhưng nơi đâu nơi đâu em thấy?. ĐK:. Lòng anh thương em từ...
Anh chưa từng biết (You never know)
1. Chẳng thể ngờ là có lẽ mấy phút nữa chuyện tình mình sẽ khác. Quá đắn đo vì đôi tay ta chưa từng buông chưa từng buông. Ngày vui ấy như nước hoa sau tai, em xức cho ta thơm nồng. Dù quý giá nhưng chẳng lâu hương phai, ta thôi quyến luyến ngọt ngào. Ôi không…. T-ĐK:. Anh chưa từng biết em đã yêu anh đã yêu anh bao nhiêu. Thế nên anh không thể hiểu. khi hôm...
Cảm giác còn lại
1. Hãy cứ như vậy ôm em thế này. Để ấm áp thêm một vài giây. Biết hết yêu rồi, mà chẳng muốn xa rời. Và chẳng nói nên lời hỡi người.. T-ĐK:. Chắc em sẽ thấy nhớ những lúc sánh đôi đi chung lối về. Và chắc em không thể quên đi những ngày qua.. ĐK:. Từ ngày mai không anh ở bên. Em đành phải sống với những mong chờ. Giọt nước mắt ai đây sẽ lau khi...
Điều lặng thầm trong anh
Có đôi khi yêu thương chẳng cần nói hay đáp lại. Vẫn luôn đi bên em luôn lắng nghe em mỗi ngày. Bấy lâu nay hai ta chỉ giống như đôi bạn. Dù âu lo hay buồn đau đều sớt chia.. Đôi khi tim anh đập nhanh hơn khi nhìn em. Nhưng anh vội gạt đi vì lo sợ biết đâu mình chẳng còn được như trước. Sau bao nhiêu suy tư trăn trở mãi anh nhận ra. Vô tư...
Nghĩ lại
1. Tình yêu khi đến lúc phai úa, đừng nói lời từ biệt. Mà sao trong lòng anh còn nhiều những vấn vương. Phải chăng năm tháng ấy sẽ mãi là kỷ niệm đẹp khó phai.. 2. Giọt sương buông xuống ướt vai áo, người ơi quay mặt lại. Nhìn nhau thêm vài giây rồi mình sẽ mãi xa xôi. Từ trong đôi mắt ấy anh thấy nhoà đi hai giọt lệ sắp rơi.. T-ĐK:. Thôi xin em khóc chi...
Cuộc đời mới
1. Khi đôi chân ta lại đi như thế, đôi mắt ta thấy vòng quay của ngày. Tai ta nghe nghe lại âm thanh đời thường. Có khác chi quen thuộc không thay đổi, vẫn thế thôi ta nhoài theo cuộc đời. Cuốn cuốn theo những gì ta đang chờ đợi.. T-ĐK:. Một phút ta nhìn lại ta nhé. Để thấy ta khác rồi lúc xưa.. ĐK:. Có khi muốn ta hóa thành khói trời. Cuốn tan vào nắng bay...
Có một nơi như thế
1. Thành phố này, những con đường quen. Hai đứa mình đi, từ khi lần đầu gặp nhau đến giờ vẫn thế. Cầm bàn tay phía sau và em tựa nghiêng đầu. Rồi cứ lướt qua bao ngôi nhà. Cảm giác thật thương thật êm bài ca mình hát cùng. Đêm vắng làm những cảm xúc hai đứa dịu dàng hơn.. 2. Thành phố này, có những mùa mưa. Vương vấn người đi, để khi xa nhau trái tim thêm...
Ngày chưa giông bão
1. Vì ta yêu nhau như cơn sóng vỗ. Quẩn quanh bao năm không buông mặt hồ. Thuyền anh đi xa bờ thì em vẫn dõi chờ. Duyên mình dịu êm thơ rất thơ. Và anh nâng niu em như đóa hoa. Còn em xem anh như trăng ngọc ngà. Tự do như mây vàng mình phiêu du non ngàn. Dẫu trần gian bao la đến đâu nơi anh là nhà...há hà. Hà ha ha há hà.. ĐK:. Khi anh...
Huyền thoại
Chiếc nón lá che ngang hai đứa: khô. Tấm áo trắng thôi không bay nữa, hồi ức về em còn, hình bóng của em còn. Hằng đêm nuốt lấy bóng trăng giữa sương mù, phút chốc thấy ta giống như nhẹ bớt ngày u hoài, cay đắng và điên dại.. Hồn ta mong lướt ánh sáng trong cõi mơ về phía em, khi thuyền đến nơi nàng có trông thấy ta. Kêu van thiết tha, em vẫn cứ xa chốn...