Phan Huỳnh Điểu
Nhớ
Con suối nhớ ai róc rách róc rách. Đêm đêm ngày ngày chỉ chờ không trách. Con chim nhớ ai bay qua bay lại. Mưa chiều nắng mai xa xôi không ngại. Cái nón nhớ ai yêu màu tươi trắng. Ngày rộng tháng dài đầm mưa dãi nắng. Chiếc khăn nhớ ai trùm lên mái tóc chỉ màu không phai. Ngọn đèn nhớ ai suốt đêm không ngủ. Như mắt canh trời bừng bừng tia lửa. Ai nhớ ai nhớ...
Thanh niên xung phong
1. Là thanh niên xung phong, chúng ta hát vang bước lên đường. Cùng đi xây tương lai như muôn lớp sóng trào đại dương. Vì yêu quê hương mà đâu cần thanh niên có. Đâu khó có thanh niên lời bác còn âm vang. Giục ta đường xa mau tiến tới. Dù gặp đồi núi cao, dù vượt dòng nước sâu. Dù nhọc nhằn đến đâu là thanh niên xung phong. Ta hứa quyết tâm đi đầu.. 2. Từ...
Có ai về Quảng Nam
Có ai về Quảng Nam cho tôi nhắn đôi câu. Rằng câu thương rồi lại câu nhớ. Mà tội cho ai chín đợi mười chờ.. Tôi nhớ ngày xưa sống nghĩa tình đầm ấm. Khoai sắn ta cùng nhau đi kháng chiến chín năm. Nơi chiến trường xa còn vọng nghe câu hò. Điệu hò quê hương khoan bớ hò khoan.. Người ra đi ở bốn phương trời. Dù rằng cách xa vẫn vọng về quê nhà. Lòng tin yêu...
Quảng Nam yêu thương
1. Đất Quảng Nam chưa mưa đà thấm. (Chớ) rượu Hồng Đào chưa nhấm mà đà say.. Lời hát xưa nghe sao thắm đượm tình,. Xao xuyến trong tim mình.. Con chim cũng bay về đậu nghĩa nặng tình sâu. Đồng xanh lúa khoai bốn mùa tươi màu đất lành. Mà ai đã qua đây rồi thì chân bước không đành.. Ôi đất Quảng Nam đây là quê hương anh hùng. Quê hương trung dũng kiên cường đi đầu diệt...
Mưa miền Trung
Miền trung mùa mưa anh có về. miền trung mùa mưa cơn mưa. Như chẳng tạnh bao giờ chứ hạt. thương rơi nặng bàn tay ấm. Và nhớ theo gió đưa xa vời hạt nhớ. Xa vời theo gió đưa hạt thương rơi. Nặng bàn tay ấm chứ hạt nhớ. Xa vời theo gió đưa hạt nhớ xa vời theo gió đưa. Mà anh có về miền Trung mùa mưa. Hạt thương rơi nặng bàn tay ấm. Chứ hạt nhớ...
Quế Sơn rộn rã lời ca
Intro: --. 1. Dòng sông Thu Bồn soi bóng nước trong xanh. Bạt ngàn bãi dâu nghiêng nắng chiều đàn chim tung cánh. Đây Quế Sơn mênh mang mùa bắp reo vui bên mé rừng. Trà Linh, Quế Bình dọc theo Dùi Chiên đèo Le khe núi chập chùng. Nhìn lên, Hòn Kẽm Đá Dừng thuyền chèo ngược bến mà thương em quá chừng. Đường Hiệp Đức Quế Châu về Quế Xuân đất trông còn tươi màu. Rộn ràng đó...