Phan Hồng Việt
Nguồn
1. Lá hoa trên cành một màu tươi thắm tuổi xanh. Mãi sang thu rồi rụng rơi sắc hương phai màu. Đời ai cũng thế trăm năm khuất bên đồi. Như lá kia rơi theo nhau về bên trời.. 2. Tháng năm qua dần người đi viễn xứ chiều hoang. Phong sương bạc đầu tìm đâu bóng mây quê nhà. Lòng se sắt nhớ khôn nguôi phút êm đềm. Có bóng em tôi đêm {G7] thâu dệt ánh trăng.. ĐK:.
Cánh hải âu
1. Nỗi nhớ âm thầm khôn nguôi. Quay quắt khi người yêu đi rồi. Đường phố đèn vàng hiu hắt. Thương nhớ ai bụi cay đôi mắt. Giờ ở nơi xa thật xa. Ngồi lặng nhớ những tháng ngày qua. Phút chia tay sân ga buồn lên con nắng.. 2. Tìm dấu chân về quá khứ. Ao ước mong dòng sông êm đềm. Bờ bến con đò nơi ấy. Con nước trôi về đâu sương khói. Trời tím lá rơi...
Cơn bão lòng
Gió lạnh từng cơn quất tấm song thưa. Trời đổ cơn mưa, rét run trên con đường. Đèn đêm đứng đó, đau thương nhìn nhánh cây lìa cành. Than khóc đêm nay, vì đâu trời mưa bão lớn.. Tấm thân vai gầy, mỏng manh chiếc áo xác xơ. Thân em mỏi mòn, nhìn quanh nước mây mịt mờ. Bàn tay nắm lấy, xa xăm một chút ân tình đầy. Thương quá ai ơi, lệ rơi giữa đêm nghẹn ngào.. ĐK:.
Tơ thu vàng
1. Chiều thu xao xác trên đường về. Bàn chân quen lối, lòng quạnh hiu. Đâu đây nghe tiếng, chuông ban chiều. Người đi xa vắng, lối tiêu điều. Nhớ ai ai nhớ đàn cô liêu.. 2. Thời gian thấm thoát đã phai nhòa. Còn đâu mái tóc bồng bềnh vương. Nâng niu ân ái khi thu về. Màu son vẫn thắm trên môi nàng. Nắm tay nghe tiếng tơ thu vàng.. ĐK:. Trao nhau ngàn sau muôn tiếng yêu...
Trói nắng
1. Người Mẹ gào trong cơn tăm tối còn đâu nữa ánh sáng của niềm tin. Cánh chuồn mong manh than thân bèo dềnh trôi thác cuốn. Dòng lệ buồn nhìn con ngơ ngác gập người cúi giấu đi ôi đời tôi. Có tội hay chăng? Bao năm rồi đèn trời chưa tỏ soi đêm trường .. Khóc nấc từng cơn van xin người ơi dừng tay đừng thêm máu đổ. Trói nắng làm chi khi vết mực đen vẫn...
Vết thương trần gian
Đời sống có bao lâu. Ngàn năm lời bia đá. Mãi mãi còn ghi mãi mãi còn ghi. Vết thương nhân gian này.. Về đâu nhân gian cuồng si khi bóng đêm đen tắt dần hoang lạnh rơi. Tìm đâu yêu thương xưa ngủ say hạnh phúc giờ như làn khói trắng. Chỉ thấy nắng khoái rơi chiều hôm từng bước bước tiếp chân lẻ loi. Biết sao ngày sau người đi dòng đời trôi lênh đênh.. Vì sao con...
Tha thứ
1. Hãy tha thứ cho nhau đem vực sâu đêm này lấp đầy. Hãy tha thứ cho nhau để ngày mai tâm hồn rực nắng. Hãy xót thương đời nhau vì cuộc sống thoáng chốc qua mau. Lặng lẽ gối chăn lệ rơi bình yên kia tìm đâu em hỡi.. 2. Lời nói muôn ngàn dao ai buông tay vết thương cấu cào. Tìm đâu phút năm xưa tay cầm tay bồi hồi say đắm. Giờ khuất xa thật xa...
Nghỉ mệt
1. Mệt rồi ngồi nghỉ nơi đây thôi bên dòng suối trong veo lả lơi. Mệt rồi nghỉ chân nơi đây thôi trên phiến đá xanh rêu mượt êm. Mỏi rồi dừng lại bên dốc kia nghe rừng hát khúc ca tự do. Bồng bềnh dòng mây đang trôi êm bỏ lại hết nỗi lo cuộc đời.. 2. Dừng lại dù chỉ một giây thôi để tìm thấy ta trong lòng ta. Trở về với khoảnh khắc ngay đây thương...
Thế gian ân cần
Trời đang nắng mây xa kéo đen ngang đời. Ngập trần gian ai oán khóc thương lầm than. Từng con phố hắt hiu cửa đóng then cài. Xác những ai lặng lẽ nối nhau thêm dài.. Còn đâu nữa tay ai nắm đưa em về. Ngàn đứa bé bơ vơ biết sao ngày mai. Từ đêm ấy vắng xa giây phút nô đùa. Đời sang trang mong lắm thế gian ân cần.. Xin đêm nay trời cao thắp lên tin...
Bụi tro
1. Làm sinh linh nhỏ bé. Giữa thiên hà mênh mông. Phận người phàm như thế. Đến là hạt hư không. Tạo nên từ bụi đất. Mang hơi thở thần khí. Rồi mai về nơi ấy. Đường giữa mây trắng trời.. ĐK1:. Cõi hư vô hợp tan. Đừng mất đi thời gian. Cuộc sống thêm lầm than. Vì sân si ai oán.. Giữ thân tâm bình an. Và nhớ sinh từ đâu. Bụi đất cũng là ta. Dòng nước trôi...
Cõi sáng
1. Hãy an tâm nắm lấy đôi tay của Người. Để Người đưa ta đi qua vùng tăm tối. Nơi sẽ đến ánh sáng chói lòa chiếu soi tinh khôi rạng ngời. Giấc mơ hôm nao đây rồi ngày sau không còn lệ rơi.. 2. Hãy an tâm bước tiếp theo chân của Người. Đường dẫn ta qua bên cây cầu thế giới. Không có tiếng đau thương oán hờn khúc ca đêm đêm nguyện cầu. Giấc yên vui bao...
Bóng cha già
1. Người ngồi đó, trên đôi vai gánh mang tội đời. Trời lặng yên nghe tang thương khổ đau trong đêm. Từng giọt rớt đêm cô liêu thế gian tiêu điều. Lời cầu dâng cho con chiên tìm nơi nương thân.. Từng người ngã đem theo bao oán ai u sầu. Nào ngờ đâu tai ương kia gieo rắc vực sâu. Trời lạnh buốt mây giăng đen phủ quanh cha già. Vì tội chi đêm nay Cha xin cho nhân...