Phan Anh Vũ
Tình em
Em đừng là bãi ngang. Anh không là con sóng. Em ngàn đời câm lặng. Anh bạc đầu lang thang.. Em sẽ là đại dương. Bao dung và độ lượng. Anh nhỏ nhoi cánh buồm. Dọc ngang mùa lộng khơi.. ( Anh ngược sóng sang ngoài động biển. Vượt ngàn phong ba lỡ thuyền lặng ai soi.). Để được nghe biển động. Hiểu lòng em cồn cào. Anh không thể khác đâu. Ngàn vạn lần không thể.. Dẫu mai này...
Dệt mộng tình quê
Quê anh có dòng sông xanh. Quanh năm yên ả hiền hòa. Có cánh đồng lúa chín. Dập dìu cánh diều chao nghiêng.. Quê anh bốn mùa nắng gió. Mộc mạc thôi hai tiếng ân tình. Có bến đò một dạ đợi mong. Đón em về dệt mộng tình quê.. Xa rời dòng đời ngược xuôi. Anh đàn em hát dưới trăng ngà. Ngắm trời mây sông nước hiền hòa. Hai đứa mình dệt mộng nên thơ.. Con thuyền vượt...
Về thôi Xứ Nghệ quê ơi
Hai tiếng ân tình xứ Nghệ quê ơi. Tiếng cha tiếng mẹ ấm lòng người đi xa. Ngân nga câu hò ví giặm giữa dòng đời tha phương. Chỉ muốn về với mẹ, ôm quê, ôm quê... vào lòng. À ơi, à ơi , về với dòng Lam bến nước con đò. Đắp bồi nghĩa nặng tình quê, tuổi thơ tắm mát trưa Hè. Theo cha vác cuốc ra đồng, níu mẹ đi cấy ruộng sâu. Về thôi, về thôi.