Phạm Việt Long
Lạc mất nhau rồi
Ta đã hẹn nhau từ bao giờ. Yêu anh đời em ngỡ trong mơ. Bao năm tình đẹp như là mộng. Say đắm cùng nhau viết nên thơ.. Ta đã lạc nhau từ bao giờ. Yêu anh đời em mãi bơ vơ. Anh đi biền biệt phương trời lạ. Em ở lại đây khóc trong mơ.. Giờ anh phiêu bạt nơi nao. Thân gái nơi này phải trao. Hai sắc Ti gôn phai nhạt. Phó mặc cho đời đảo chao.