Phạm Thế Mỹ

  • Chiếc lá rơi

    Chiếc lá rơi, rơi thật buồn, chiếc lá rơi rơi thật buồn. Như ngày nào ra đi không ai tiễn chân tôi. Chiếc lá rơi rơi lạnh lùng chiếc lá rơi rơi lạnh lùng. Như một người vừa nằm xuống đêm qua trên ruộng xa. Có chiếc lá thật già, có chiếc lá đang xanh. Rất tình cờ rơi một lần trên cỏ non vàng nắng mới. Có tóc trắng mẹ già, có mắt sáng em thơ. Cũng tình cờ...

  • Mai này tôi trở lại

    1. Bỏ làng ra đi, bỏ làng ra đi. Đem theo những trái tim đau với đôi dòng lệ máu. Bỏ làng ra đi, bỏ làng ra đi. Đem theo tóc trắng mẹ yêu đôi bàn chân ốm yếu. Đem hương khói với khăn tang phận buồn nơi đất lạ. Đem theo tiếng ru trưa đong đưa sầu nhịp võng nhớ. Đem theo mây trắng đem theo ánh nắng. Sưởi ấm lòng người xa quê những ngày dài trong mê..

  • Bóng mát

    1. Còn đâu nữa! Còn đâu nữa! tiếng hát ca dao ru tôi vào đời. Còn đâu nữa! Còn đâu nữa! tiếng hót chim non cây đa trường cũ. Với bóng tre xanh đong đưa nhịp võng, biết không em? Biết không em?. Đã cho tôi bóng mát cuộc đời. Còn đâu nữa! Còn đâu nữa! ngõ trúc trăng lên rong chơi hội làng. Còn đâu nữa! Còn đâu nữa! tiếng sáo lang thang theo chim về núi. Gió ngát...

  • Đưa em về quê hương

    Đưa em về quê hương đường khuya xoay giấc ngủ. Hàng cây xanh tóc rủ ven đường. Ôi buồn sao, ôi buồn sao. Ôi ngày vui tuổi thơ anh yêu dấu đâu em?. Con đường phố xưa êm đềm, với dáng em dịu hiền. Nay còn đâu, nay còn đâu, còn lại em thơ lạc loài bơ vơ. Nằm trên đường phố xanh sao gầy mơ một bát cơm đầy. Bạn bè ra đi vài thằng không may thôi nay...

  • Rồi sẽ thấy rồi sẽ có

    1. Ngày tiếng súng im ru trong làng. Ngày nắng mới tươi lên ruộng vàng. Ngày sẽ tới ngày yên vui. Ngày đất nước bao nhiêu đổi mới.. Rồi sẽ thấy trâu xanh ra đồng. Đường nắng mới thênh thanh trong lòng. Ruộng mới cấy nhà đang xây. Đẹp biết mấy quê ta thật giàu.. ĐK:. Rồi sẽ thấy Việt Nam ơi!. Rồi sẽ thấy Việt Nam bình minh. Rồi sẽ thấy Việt Nam ơi!. Rồi sẽ thấy Việt Nam...

  • Đôi mắt trẻ thơ

    1. Ôi xinh sao đôi mắt trẻ thơ đôi mắt trong rạng ngời. Đôi mắt tròn và sáng long lanh như vầng trăng mùa thu. Đôi mắt chưa vương bụi đời ngọt ngào thơm trang giấy mới. Xoá bóng tối âm u đời tôi.. Ôi xinh sao đôi mắt trẻ thơ đôi mắt xanh màu trời. Không hoe vàng vì nắng âm u không sầu vương mùa thu. Trong như gương không đỏ ngầu lời khổ đau chưa biết nói.

  • Chuyến tàu về quê ngoại

    1. Trên con tàu về lại quê hương. Ta đã qua đồi lau trắng xoá. Ta đã qua rừng cây xanh lá. Thấy không em nương lúa chín vàng. Mái tranh xưa rũ bóng tre làng. Đàn em vui tiếng trống trường tan.. Trên con tàu về lại quê hương. Ta đã qua cầu xưa đổ nát. Ta đã qua dòng sông xanh mát. Thấy không em vẫn tiếng vui đùa. Vẫn nghe thơm hương lúa đầu mùa. Và hồn...

  • Những người không chết

    1. Những người đã chết hôm kia hay hôm qua. Trên thành phố tan hoang bom đạn này. Những người đó hôm nay vẫn còn đó. Ngoài trời xa trong tiếng súng đêm nay.. Những người đã chết hôm qua hay hôm nay. Cho màu áo em xanh, cho cuộc đời. Vẫn còn đó trên môi trên nụ cười. Vẫn còn đó trong đêm sao rạng ngời.. ĐK: Hỡi những người đã chết đêm qua. Những người còn sống hôm...

  • Buổi chiều quê hương

    1. Buổi chiều quê hương nằm nghe súng nổ. Và nghe tiếng trẻ reo vui nơi đầu ngõ. Buổi chiều không mây mộng vàng trên cây. Gió chiều xôn xao đưa diều nhẹ lên cao. Diều ơi diều ơi tuổi thơ thật vui. Tiếng hát lên trời, mắt sáng môi cười. Chân chim bước nhỏ, tung tăng lối cỏ. Lũ trẻ thật vui, buổi chiều thật vui. ĐK: Ôi cánh diều no gió, tuổi thơ trên đó. Đã lâu lâu...

  • Một mình

    Sao bỏ anh một mình giữa Sài Gòn nắng cháy. Sao bỏ anh một mình giữa Đà Lạt mù sương. Đường tự do xanh lá sao anh thấy bụi mù. Đường Duy Tân bóng mát sao anh thấy môi khô.. Đà Lạt ơi sao bỗng thấy lẻ loi. Trời mùa xuân sao lá biếc rụng rơi. Trả lại cho em đó chuyện tình như trong mơ. Ngày nào anh đưa đón vẫn nụ cười đôi môi hôn.. Sài Gòn ơi...

  • Mây đầu núi

    1. Ngày ấy ra đi một sớm buồn. Trời đất rưng rưng màu nhớ thương. Đàn cũ lên vai về muôn hướng. Cho tim ai sầu héo cho hoa xuân tàn theo.. 2. Một sớm thu sang chàng trở về. Màu áo phong sương vàng nắng quê. Lòng vẫn yêu ai ngày xưa ấy. Em đâu hay còn đấy hay chăng ta về đây.. ĐK:. Ô hay nhớ sao chiều nào em bước đi. Hoa xuân rung rinh cười bên...

  • Dáng hồng

    1. Bóng ai qua thềm, bước chân êm đềm. Thức hồn mình dậy trong nắng xuân êm. Dáng ai dịu dàng, mắt ai mơ màng. Dắt hồn mình buồn theo gió lang thang.. ĐK: Hôm qua trên phố chiều, áo hồng bay, áo hồng bay. Em đi trong nắng vàng, môi hồng với nụ cười tươi. Nhìn tôi không nói gì, rồi em nhanh bước đi. Để phố chiều, để phố chiều lại đìu hiu.. Năm xưa ta ngỡ rằng...