Phạm Nguyên Ngọc

  • Em chắc không

    1. Em chắc không, khi rời xa anh. Em sẽ an nhiên hơn khi anh bên cạnh. Em chắc không, nơi mình dừng chân. Em sẽ bước đi chẳng ngại ngần. 2. Em chắc không, những nụ hôn sâu. Rồi sẽ hong khô, theo năm tháng phai màu. Em chắc không, tim được thảnh thơi. Nhìn cánh chim xa, khuất chân trời.. T-ĐK:. Và sẽ quên hết, ký ức của đôi mình. Tháng năm dài về sau chẳng còn nhớ...

  • Ấm áp

    Thấm thoát sắp hết một năm nhiều điều phải lo. Vài đoạn đường ta đi, nhưng chưa kịp tới. Một mình tha phương xứ xa. Một mình tự ta vấp ngã. Tự mình gồng gánh trên vai những bộn bề.. T-ĐK:. Sài Gòn chật chội đến thế sao?. Hà Nội dòng xe đan vào nhau?. Không nơi đâu ấm áp như ở quê mình.. Mẹ gọi hỏi "về ăn tết không con?". Nước mắt vô thức trào dâng. Buồn vui...

  • Sao không ai nói

    1. Hôm qua em mơ, nắng nghiêng, ngày trời sang thu. Có chút ấm áp nơi xa ùa về nơi đây. Thế nhưng, giấc mơ nào được bao lâu?. 2. Bao năm trôi qua, mấy ai hiểu được trong em. Đã lỡ thương ai em thương trọn vẹn con tim. Dẫu cho, lang thang cơn mưa bỏ em đi.. ĐK:. Sao không ai nói với em, chuyện tình mình đau nhiều thế?. Sao không ai nói với em, những tang...