Phạm Minh Hùng

  • Gục ngã vì yêu

    1. Một nỗi đau lay lất trên con đường tình. Lòng tái tê u buồn vì thiếu người yêu. Một đêm đông gặp trong tình mộng. Người yêu về vòng tay âu yếm. Thức đêm dài thương nhớ người yêu. ĐK: Hồn tôi nỗi đau vây kín vết thương lòng. Tình yêu vang vọng niềm cay đắng. Âm thầm nhiều trống vắng nhớ người mình yêu. 2. Mình đã yêu, yêu quá, con tim mù loà. Mình đã say, say...

  • Mảnh vỡ tình sầu

    1. Có phải vì em tâm hồn đầy cô quạnh. Theo buổi chiều tàn mong đợi chuyến đò sang. Màn đêm xuống mang niềm thương nỗi nhớ. Xót xa thay tình đó ngút ngàn xa.. 2. Có phải vì anh em đành phải theo chồng. Chôn vùi cuộc tình trong thầm kín tuổi xuân. Về nơi xứ xa lạ bao nghiệt ngã. Nhớ thương anh mắt lệ hoài tuôn rơi.. ĐK:. Đời lắm chua cay ôi tình yêu cách biệt.

  • Tình quên lãng

    1. Cuộc tình vào quên lãng kỷ niệm xưa trôi dạt vào cơn mưa. Hình dáng ai theo năm tháng hao gầy. Mong sao quên lãng nhưng tình chẳng lãng quên.. Đường tình yêu cay đắng níu thời gian nhưng tình càng lang thang. Vùi lấp đi trong sâu kín mịt mù. Nhưng không quên lãng luôn mang theo cuộc tình.. ĐK:. Tình vào lãng quên ai sẽ quên tình. Và hình bóng ai mang nhiều sầu nhớ. Ngày dài...

  • Phận nghèo cô đơn

    1. Tôi quá nghèo nên cuộc tình chẳng theo. Đời quá chua chát trái ngang duyên lỡ làng. Tình vẫn chạy theo bóng đam mê tiền tài. Nhung gấm lâu đài tình đời hay thay đổi. Phận số tôi nghèo xa cách tình đôi nơi.. 2. Thôi hết rồi ôm cuộc tình lẻ loi. Chìm đắm tăm tối đớn đau trong kiếp nghèo. Chiều nắng nhạt phai lá bay rơi lạnh lùng. Sương gió đêm dài dập dồn bao cay...

  • Phận nghèo cô đơn

    1. Tôi quá nghèo nên cuộc tình chẳng theo. Đời quá chua chát trái ngang duyên lỡ làng. Tình vẫn chạy theo bóng đam mê tiền tài. Nhung gấm lâu đài tình đời hay thay đổi. Phận số tôi nghèo xa cách tình đôi nơi.. 2. Thôi hết rồi ôm cuộc tình lẻ loi. Chìm đắm tăm tối đớn đau trong kiếp nghèo. Chiều nắng nhạt phai lá bay rơi lạnh lùng. Sương gió đêm dài dập dồn bao cay...

  • Dặm đường xa

    1. Tôi đã đi ngàn dặm đường xa. Tôi đã qua bao con sông dài. Và miệt mài chìm trong hoang vắng. Trên núi đồi lành lạnh mông lung.. 2. Tôi đã qua biển rộng ngàn khơi. Như cánh chim bay xa khung trời. Mượn dòng đời chìm trong quên lãng. Bao tháng ngày thầm lặng lê thê.. ĐK:. Rồi ngày mai tôi phải ra đi. Lê bước chân trên vạn nẻo đường. và ngày mai đi trong tuyết trắng.