Phạm Hồng Biển & Tuấn Sông Thu
Mẹ hiểu lòng con
Mẹ ơi! Thấu hiểu lòng con. Từ ngày xa quê nắng dãi mưa dầm. Bôn ba xứ sở quê người. Hiểu lòng mẹ thương, lòng mẹ trông ngóng con đêm ngày. Bao lần thao thức cầu xin. Ơi trên soi xuống chở che cho người.. Vì sao tóc mẹ phai màu. Vì sao gánh cõng lưng còng. Chẳng bao giờ nghe tiếng thở than. Nuôi con khôn lớn xá chi thân mình.. Giờ con đã trưởng thành hơn. Tìm lại...
Bến đợi bơ vơ
Ta sinh ra chốn quê hiền hòa. Ngày tháng bên nhau thương cái thời thả diều chăn trâu. Em giận em hờn em làm nàng dâu. Nhẫn cỏ anh trao đón em về hàng cau nắng chiều.. Thời gian trôi ta lớn lên cùng. Hai đứa chung tình mến thương như hình với bóng. Nhưng có ai ngờ chia cách bây giờ đò xuôi dòng bến đợi bơ vơ.. Rồi ngày kia người đi bỏ nhớ bỏ thương. Còn mình...
Thu sầu lẻ bóng
1. Đếm bao lá rụng thu về lập đông. Tháng năm ngược xuôi anh đi về đâu. Ngày xưa hẹn ước bên nhau. Trầu cau nay đã héo sầu. Mà anh biền biệt phương nao.. 2. Lẽ đơn cô quạnh bóng sầu mình em. Bánh xe thời gian trôi đi thật mau. Người quên hẹn ước khi xưa. Giờ bao yêu dấu dư thừa. Em trôi dạt giữa đời mênh mông.. ĐK:. Thâu đêm mơ màng giấc mộng phiêu du.
Trở về bên cha
1. Cha đã cho con hình hài. Rồi những tháng ngày cưu mang. Cuộc đời cha tôi quá lắm nỗi gian nan. Sớm khuya lao nhọc sương gió.. 2. Hơi ấm cha ôi tuyệt vời. Tựa ánh nắng làm sao vơi. Ngày con đau ốm cha đau thắt tim gan. Trắng đêm ngồi ấp ôm vỗ về.. ĐK:. Những đêm trời lạnh giá cha ngồi thao thức khói thuốc nặng suy tư. Cánh chim ngày khôn lớn bay vượt trùng...
Tương tư ca
Nửa đêm xao xuyên thương khúc nhạc buồn. Lòng miên man nhớ người em mến thương. Du dương ngân tiếng thu sầu. Tương tư lại mối duyên đầu. Giữa đêm dài tĩnh mịch cô liêu.. Em ngân câu hát thay lời tỏ bày. Mang bao cung thấu nốt sầu tâm can. Tim anh rung mãi theo đàn. Như chim trời giữa thiên ngàn. Cất cao lời giữa đời mênh mang.. Nhiều đêm tương tư đến ngày gặp em. Cành hoa...
Tình yêu mộng đẹp
1. Tình yêu là sắc hoa ngày tươi nắng. Lãng mạn say đắm tỏ tình yêu đương. Và lời hẹn ước chúng mình năm ấy. Có ánh sao trời dẫn lối. Đưa chúng ta từ đêm tối. Đến giấc mơ ngày thành đôi.. 2. Đời ta là bão dông ngày dạt trôi. Biển sông ngăn cách đôi dòng thương nhớ. Tình anh con sóng chân thành xô mãi. Em khúc sông lượn vương vấn. Khi ánh trăng ngà màu yêu...
Hương tình duyên quê
Chốn quê lặng lẽ yên bình. Chim gọi én lượn bình minh. Ngẩn ngơ đàn bướm soi mình. Nụ hoa đón giai nhân đẹp xinh.. Ướt vai liễu rũ sương mờ. Soi mình thanh cao dáng thơ. Luống lau màu mỡ dưa cà. Mơn mởn thắm đẹp tình quê.. Chào em thôn nữ quê mình. Gửi tình dáng hình đắm say. Nhìn em ngơ ngẩn ngẩn ngơ. Ngờ nàng bước ra từ tranh thơ.. Bến sông lặng lẽ đong tình.
Con sóng giận hờn
1. Em như con sóng gợi tình. Lúc thì lặng lẽ đêm trăng một mình. Sóng tình lắm lúc hờn ghen. Để cho thuyền anh một phen xô bờ.. 2. Giận hờn không nói vu vơ. Bạc đầu con sóng vỗ bờ nát tan. Đất trời sóng cuộn mơ màng. Tình xưa một khúc chàng ơi hỡi chàng.. ĐK:. Sóng tình nên thơ hồn nhiên trong trắng. Vỗ nhẹ lăn tăn họa tranh trong mắt. Vời vợi trên cao trời...
Công danh nào bằng mẹ
Intro: ---. 1. Quê hương ơi nỗi nhớ trong tôi. Ngày còn thơ cắp sách trường làng. Từng ngày qua bữa cơm cơ hàn. Mùa lũ về nước tràn bờ đê. Đời dãi dầu gian khó nhiêu khê. 2. Cha mẹ tôi lam lũ vùng quê. Đời bậm sâu lo lắng bộn bề. Mẹ tần tảo sớm đi khuya về. Mảnh đất cằn nuôi đàn con thơ. Gót xuân thì qua vội thờ ơ. ĐK: Mẹ ơi, mắt mờ da...
Xin trả cho người
1. Xin trả cho người một thuở tình si. Trả đắng cay và những lỡ lầm. Trả cho em tình dang dở ấy. Để kiếp này khỏi nợ tình nhau.. 2. Xin trả cho người nỗi u sầu ấy. Trả cô đơn và những hận sầu. Trả cho em mảnh tim rạn vỡ. Để tôi tự gắn hàn thương đau.. ĐK:. Tôi trả cho người tình yêu rộng mở. Những suy tư thương thầm nhớ trộm. Những bâng quơ vầng...
Trầm
Thời gian cứ lặng lẽ trôi. Vầng thơ tĩnh mịch bẻ đôi. Trầm bay khói tỏa lẳng lơ. Xông vào khóe mắt ngẩn ngơ ngôn tình.. Chiều nao cỡ ngỡ đinh ninh. Tình thơ í a mộng đẹp. Trầm bay dáng tựa mây trôi. Mà cuộn theo gió đời phai phôi.. Còn chăng, còn chăng là chút tro tàn. Mùi hương, mùi hương tan biến theo người. Phu trầm mấy thở cheo leo. Cất công kết nụ hương theo. Trần...
Tơ trời se duyên
Nhiều đêm cứ ngỡ trong mơ. Gặp người thiếu nữ dáng thơ ngọc ngà. Dịu dàng mắt ngọc môi xinh. Nhân tâm như một vầng trăng sáng ngời.. Bất chợt vào buổi sương mai. Duyên trời se lại nối người và ta. Đêm nằm thương nhớ người xa. Mơ mơ mộng mộng ngày đẹp kiệu hoa.. Thế là hai đứa bên nhau. Tỉ tê đêm ngày vui buồn khổ đau. Dạ lòng ước thề cùng nhau. Lên non xuống biển...