Phạm Hoàng Duy
Con tha thứ cho mẹ
Con vốn dĩ được sinh ra chẳng biết tình thương mái nhà. Chẳng biết nơi đâu là tất cả. Con hay thầm gọi mẹ ơi sao không một ai trả lời. Nhiều lúc con muốn được đi tới. Cạnh mẹ để có thể được chở che. Để lắng nghe vì con muốn biết câu trả lời. Rằng mẹ mẹ có nhớ gì về con vì sao ngày đêm mẹ rơi nước mắt. ĐK:. Mẹ ơi nếu nghe thấy lời này...
Ơn mẹ
1. Con đã cố gắng bước trên đường đời gian khó. Con đã cố gắng chẳng cho mẹ hiền âu lo. Bao nhiêu nước mắt mẹ hãy để dành đến lúc. Nhìn con thành công, nhìn con nên người.. 2. Ở nơi xa kia mẹ nhớ giữ gìn sức khỏe. Giờ trời sang đông mặc áo ấm con yên lòng. Để làm mẹ vui con sẽ thật nhiều cố gắng. Vì mẹ là tất cả những gì con có.. ĐK...