Phạm Duy
Nửa đoạn tình buồn
Cho tôi nửa đoạn tình buồn. Để tôi lấp kín đáy hồn của tôi, hồn đã vỡ đôi. Yêu người mà người chẳng có yêu tôi. Thế thôi, thôi nhé đành thôi nhé người. Đành thôi nhé người. Tôi mua hoa thắm tôi liệm cuộc đời. Kết vòng tang trắng khẽ gọi tên người. Chiều nay trăng sao rơi rớt trên đồi. Chiều nay mưa giăng giá buốt tim rồi. Cho tôi nửa đoạn tình buồn. Để tôi lấp kín...
Đi đâu cho thiếp theo cùng
Đi đâu cho thiếp theo cùng. Đói no thiếp chịu lạnh lùng thiếp cam. Ví dầu tình có dở dang. Thì cho thiếp gọi đò ngang thiếp về. Tới đây lạ xứ quen người. Trăm bề (mà) nhún nhẳn đừng cười tôi nghe. Ví dầu tình bén duyên thề. Thì xin kết bạn đền nghì trúc mai. Hò lơ hó lơ lắng tai nghe tiếng ai đang hò lờ hò lơ hó lơ. Đèn nào cao cho bằng đèn châu...
Mộ phần thế kỷ (Rong ca 4)
1. Người đi trong mùa đông lòng bâng khuâng như làn sương. Theo người phu đi dọn xác chiến trường. Người phu sau thời gian một trăm năm đã gần xong. Anh bình tâm đi lượm xác trên đường. Những xác úa một thời có bóng dáng triệu người. Phiêu diêu nơi Thế Chiến Một, Thế Chiến Hai. Hết Thế Chiến, lại là anh em trong một nhà. Lấy chém giết để giải hoà trong quốc gia. Người đi trong...
Trên đồi xuân
1. Một buổi sáng vừa tỉnh giấc là tàn đông. Liền vội đứng dậy mở tung cửa đón xuân. Nắng trên thềm lấp lánh. Lũ bướm vàng tung cánh. Với to nhỏ chim hót trên cành. Chải vội tóc, mặc áo vóc, xỏ giầy cong. Rồi mở cánh cửa màu xanh, rời gót xinh. Bước ra đường thơm mát. Dắt lên đồi xanh ngát. Đón xuân về trên khắp quê hương. ĐK: Đi êm, đi êm trên cỏ nõn nà.
Ru con
Đêm khuya trăng tà. Mẹ ru con ngủ. À ơi à ơi. Ngoan ngoan con nhoẻn cười. Trông con mẹ tưởng như đời nở hoa.. Chinh chiến miền xa. Con ơi cha con chinh chiến miền xa. Mong sao con trẻ quê nhà được vui.. Ngoan ngoan con nhoẻn miệng cười. Thương con mẹ những tơi bời ruột gan.. Giông tố lầm than. Con ơi nơi quê giông tố lầm than. Gây nên bao cảnh điêu tàn thảm thương.. Mấy...
Tình thu
Ðã thu về đó, ới ơ người tình. Ðã già thêm nửa hành trình thương yêu. Ðã nghe nhịp sống, ới ơ đìu hiu. Ðã nghe gần gũi nhạc thiều âm ty. Tôi đã sống cuộc đời lung linh hiển hiện. Mặt trời lên, rồi chết dưới chân mây. Hoa đang tươi chợt héo hắt trong ngày. Rồi thu tới cho đời thêm goá bụa. Tôi đã sống một đời thừa thương nhớ. Thừa đôi tay, thừa nước mắt, làn...
Vùng đất cấm
1. Tôi cấm em cuộc tình hoang phí. Tôi cấm em để nhạt gót son mềm. Và tôi cấm em buồn lòng khi tình lỡ không thành. Tìm sầu theo lời gió qua mành, gầy không lụa gối.. 2. Tôi cấm em muôn từ gian dối. Tôi cấm em đừng tìm vớ sao trời. Đừng đem nét môi giận hờn theo lời nói u hoài. Vì tình yêu là tháng năm dài, tựa muôn thước mây.. ĐK: Người yêu hỡi,...
Cho nhau
Intro:. 1. Cho nhau chẳng tiếc gì nhau. Cho nhau gửi đã từ lâu. Cho nhau cho lúc sơ sinh ngày đầu. Cho những hoa niên nhịp sầu. Đưa tuổi thơ đến về đâu?. Cho nhau nào có gì đâu!. Cho nhau dù có là bao. Cho nhau cho phút yêu đương lần đầu. Cho rất luôn luôn cuộc sầu. Cho tình cho cả niềm đau.. Cho nhau làn tóc làn tơ. Cho nhau cả mắt trời cho. Cho nhau...
Gió thoảng đêm hè
1. Gió thoảng đêm hè, gió thoảng về khuya gió gập cô bé. Lúc tuổi xuân thì, giấc ngủ không mơ. Cô bé học trò, đến tuổi học trò. Gió thổi căng tròn dưới lồng ngực son gió dồn tim xuống. Gió lạnh tâm hồn, gió là nụ hôn. Làm cho cô bé nức nở nhiều hơn.. ĐK: Gió thoảng đêm hè thương nhớ người đi. Nhớ người tình tơ, nhớ người tình thơ nhớ cuộc tình xa. Ngày tháng...
Chờ đợi ai
Chờ đợi ai, thao thức đêm hay ngày. Mong chờ ai không nguôi người có hay. Chờ đợi ai, như cánh chim bay vút cao. Xa mãi trong mây xanh, tổ vắng vui. Thời gian đã lắng chết khi tình úa. Không còn vết dẫu xa lìa nghìn trùng. Còn trái tim thì vẫn xin chờ đợi em.
Hoa thông thiên
Bao ngày tháng nổi chìm nơi đô thị. Trong hân hoan tôi trở lại quê xưa. Nơi có người em gái xinh thùy mị. Có bóng dừa in bóng ngã trên sông. Nàng có đàn em bé ngoan nũng nịu. Níu tay tôi đòi bế mỗi lần thăm. Và mẹ nàng, mẹ Việt Nam hiền dịu. Tôi tới lui thường săn sóc hỏi han. Tôi tới lui thường săn sóc hỏi han. "Cháu yên tâm việc hôn nhân đôi lứa.
Trường ca Con đường cái quan
Phần Thứ Nhất - TỪ MIỀN BẮC. Tôi đi từ ải Nam Quan sau vài ngàn năm lẻ. Chia đôi một họ trăm con đã lên đường. Năm mươi người ngược núi rừng. Đã dựng vòng biên ải. Năm mươi người trẩy theo sông tới khơi chừng. Tôi theo người vượt quan san. Ơi ơi người ơi Ơi ơi người ơi. Vẽ lối mòn gìn giữ quê hương ngăn dường giặc Hán. Tôi chưa về Ải Chi Lăng. Ơi ơi...