Phạm Duy - năm: 1969

  • Nghìn trùng xa cách

    Nghìn trùng xa cách người đã đi rồi. Còn gì đâu nữa mà khóc với cười. Mời người lên xe về miền quá khứ. Mời người đem theo toàn vẹn thương yêu. Đứng tiễn người vào dĩ vãng nhạt màu. Sẽ có chẳng nhiều đớn đau. Nối gót người vào dĩ vãng nhiệm màu. Có lũ kỷ niệm trước sau. Vài cánh xương hoa nằm ép trong thư. Rồi sẽ tan như bụi mờ. Vạt tóc nâu khô còn chút...