Phạm Duy - năm: 1959
Ngày đó chúng mình
Ngày đó có em đi nhẹ vào đời. Và đem theo trăng sao đến với lời thơ nuối. Ngày đó có anh mơ lại mộng ngời. Và se tơ kết tóc giam em vào lòng thôi. Ngày đôi ta ca vui tiếng hát với đường dài. Ngâm khẽ tiếng thơ khơi mạch sầu lơi. Ngày đôi môi đôi môi đã quyết trói đời người. Ôi những cánh tay đan vòng tình ái (ớ ơ ờ). Ngày đó có ta mơ...
Mộng du
Đêm đêm người mở lòng ra. Ôm ta trong cánh tay ngà. Giã từ đời bằng mây gió. Thả hồn theo cánh mây xa.. Ta đi bằng một sợi tơ. Lung linh luồn trong khói mờ. Ta treo hồn vào tình thu. Thấy mình trôi loãng trăng loà.. Ta rơi bằng một đời hoa. Tan theo với ngàn cánh lá. Không ngờ hồn hoà. Vào làn phấn bướm xanh lờ ơ ớ.. Ta bay bằng một giọng ca. Tuôn ra...
Một bàn tay
Bàn tay đưa anh ra khỏi lòng người. Một đêm kêu lên hơi thở tuyệt vời. Bàn tay êm ái, ôi bàn tay khoan khoái. Nhạc ru tiếng khóc trần ai.. Bàn tay đưa anh đi gặp cuộc đời. Một xuân bao dung ai cũng là người. Bàn tay vun sới, ôi bàn tay đưa lối. Dọc đời, thơ hát đầy vơi.. Trong cơn mưa hè, tay nào khô héo bắt anh về. Bàn tay che mắt, ôi còn ngăn...