Phạm Duy - năm: 1953

  • Bà mẹ quê

    Vườn rau, vườn rau xanh ngắt một màu. Có đàn, có đàn gà con nương náu. Mẹ quê, mẹ quê vất vất vả trăm chiều. Nuôi đàn, nuôi một đàn con chắt chiu. Bà bà mẹ quê, gà gáy trên đầu ngọn tre. Bà bà mẹ quê, chợ sớm đi chưa thấy về. Chờ nụ cười son, và đồng quà ngon.. Trời mưa, trời mưa ướt áo mẹ già. Mưa nhiều, mưa nhiều càng tươi bông lúa. Trời soi, trời...

  • Hoa xuân

    Xuân vừa về trên bãi cỏ non. Gió xuân đưa lá vàng xuôi nguồn. Hoa cười cùng tia nắng vàng son. Lũ ong lên đường cánh tung ròn. Hoa chẳng yêu lũ bướm lả lơi. Muốn yêu anh vác cầy trên đồi. Hay là yêu chiến sĩ ngàn nơi. Thấy hoa tươi cuời bỗng thương đời. Xuân! Hoa còn tươi mãi. Hoa vì nhân thế biết sum vầy cuộc vui. Xuân! Hoa nở vì ai. Tay nhịp bàn tay cùng...

  • Tình ca

    Tôi yêu tiếng nước tôi từ khi mới ra đời, người ơi. Mẹ hiền ru những câu xa vời. À à ơi! Tiếng ru muôn đời. Tiếng nước tôi! Bốn ngàn năm ròng rã buồn vui. Khóc cười theo mệnh nước nổi trôi, nước ơi. Tiếng nước tôi! Tiếng mẹ sinh từ lúc nằm nôi. Thoắt nghìn năm thành tiếng lòng tôi, nước ơi. Tôi yêu tiếng ngang trời. Những câu hò giận hờn khôn nguôi. Nhớ nhung hoài mảnh...

  • Viễn du

    Ra sông. Biết mặt trùng dương, biết trời mênh mông. Biết đời viễn vông, biết ta hãi hùng. Ra khơi. Thấy lòng phơi phới, thấy tình thế giới. Thấy mộng ngày mai, thấy niềm tin mới.. Chơi vơi, con thuyền trên sóng không nguôi. Bão bùng xô tới xô lui, vững tay chèo lái. Xa xôi. Hỡi người trong viễn phương ơi. Hẹn hò nhau viễn du thôi, lên đường mãi mãi.. Ra đi. Nước trời bao la, hết cuộc...

  • Em bé quê

    1. Ai bảo chăn trâu là khổ chăn trâu sướng lắm chứ. Ngồi mình trâu, phất ngọn cờ lau và miệng hát nghêu ngao. Vui thú không quên học đâu nằm đồi non gió mát. Cất tiếng theo tiếng lúa đang reo em đánh vần thật mau. Chiều vương tiếng diều trên bờ đê vắng (ứ ư ư) xa. Đường về xóm nhà chữ i, chữ (ư ư ư) tờ. Lùa trâu nhốt chuồng gánh nước nữa là (a à...