Phạm Duy - năm: 1952
Tình hoài hương
Quê hương tôi, có con sông đào xinh xắn. Nước tuôn trên đồng vuông vắn. Lúa thơm cho đủ hai mùa. Dân trong làng trời về khuya vẳng tiếng lúa đê mê.. Quê hương tôi có con đê dài ngây ngất. Lúc tan chợ chiều xa tắp. Bóng nâu trên đường bước dồn. Lửa bếp nồng, vòm tre non, làn khói ấm hương thôn.. Ai về, về có nhớ, nhớ cô mình chăng. Tôi về, về tôi nhớ hàm răng...
Chinh phụ ca
Intro: -. 1. Từ chàng ra đi, lưng khoác chiến y. Và hồn nương bóng quốc kỳ. Nàng ngừng con thoi, có khi nhớ chàng. Có muốn gì đâu! Lệ thấm tơ vàng. Chàng ngồi trên yên mơ bóng dáng em. Mịt mù sau đám khói tên. Bâng khuâng mắt nhìn tay kiếm. Không sao dấu đôi lệ hiền. 2. Từ hồi Thu đi, Đông tới, Xuân về. Lạnh lùng cơn gió đêm Hè.. Từng hồi canh tan, thấy trăng...