Phạm Anh Ngọc - năm: 2020
Mưa bóng mây
1. Em hỏi anh, mùa thu sao rơi lá vàng. Để con đường xưaKhông thắm như ban đầu. Em biết tìm đâu, nụ tầm xuân hé trong mưa. Nơi ta đứng chờ, đợi nhau lúc ban trưa. Em giận anh, vì sao không nói với em. Tình không dịu êm, như nắng rơi bên thềm. Em biết tìm đâu, ngọt ngào những tiếng yêu xưa. Khi ta hững hờ, thấy nhau rồi làm ngơ. ĐK: Nhớ những chiều lang thang...
Tình ca mùa hạ
Hè về trên hàng phượng vĩ già, có tiếng ve rộn ràng hát ca.. Nghe âm vang một thời đã xa, hôm nào nhặt hoa, ép trong trang vở.. Hè về cho lòng ai ngẩn ngơ, ngắm phượng hồng viết thành bài thơ. Hè về trên lối đi ngày xưa, như tiếng ru êm đềm lúc trưa.. Có bao giờ ta thời gian (như) ngừng trôi, những tháng ngày ấu thơ còn mãi trong đời,. mình cùng nhau bước đi,...
Chuyện tình Vĩ Dạ
1. Tôi trở về đây thăm Huế xưa. Ngắm nhìn hàng cau nắng mới lên. Tìm người em gái buông tóc thề. Áo tím tung tăng lối về. Nón bài thơ nghiêng mái quê. 2. Mong một lần thôi em biết không. Tìm được người xưa tôi ước mong. Bàng hoàng cơn lũ nơi thác ghềnh. Đổ xuống ngăn đôi chuyện mình. Vườn ai khóm trúc mong manh. ĐK: Hương Giang ơi, bóng thuyền xuôi dòng chơi vơi. Gió cuốn...