Đông Thiên Đức

  • Hoa nở bên đường

    1. Sao em vẫn mang đôi giày tan vỡ. Để hẹn hò với ký ức mỗi chiều chơ vơ. Sao em chưa muốn quên chưa muốn tỉnh cơn mơ. Đã uống hết bao nhiêu đoạn tình dang dở.. 2. Men say đang thôi miên cõi lòng anh ngủ yên. Mà ta lén lút quan tâm nhau thế này không tiện. Hay lâu lâu em quên gọi nhầm tên anh đi. Để anh cảm thấy nỗi đau không còn vô lý..

  • Hóa ra lại hay

    1. Tình ta như hai mảnh ghép liệu có phải tình một đêm?. Cuồng cháy đôi khi hờ hững đôi khi thật vô lý!. Và ta yêu nhau đến mức, chẳng nói gì cũng tự hiểu. Người ôm đôi vai và kẻ ôm đôi vai chẳng ai cần ai.. ĐK:. Một kẻ thật lòng và một kẻ đau lòng liệu có thể nên vợ thành chồng?. Người mang tổn thương, người chưa từng vương giữ nhau sao được. Người cũng...

  • Sao không phải anh

    1. Em] Người dối dang đôi lời anh lại nghĩ đó là trọn đời. Ngày tháng nuôi hy vọng đều vỡ. Chọn cách quên một người bằng cách thương một người. Ổn cả thôi miễn được thấy em cười.. 2. Hỏi chuyến xe cuối cùng anh là bến hay là trạm dừng. Mà cứ mang nỗi buồn thổn thức. Người khóc chính là anh người đau cũng là anh. Người lau khô môi mắt em cũng là anh.. ĐK:. Họ...

  • Không đủ nhẫn tâm

    1. Mùa đông mang cơn mưa treo bên ngoài cửa sổ. Chắc có lẽ thấy em quên chẳng cầm ô. Ngày mai qua sương gai anh không còn dắt lối. Anh chẳng thể bước theo em nữa rồi.. 2. Ngày gặp em trong cơn mưa ôm nỗi buồn gõ cửa. Lấy nước mắt viết tên của người xưa. Bàn tay anh ngây ngô che những hạt hư vô. Và em cứ mãi bắt anh làm người che ô.. ĐK:. Tình...

  • Cô gái trong bão giông

    1. Mưa rơi nhẹ thôi để cho tôi viết xong mấy khúc nhạc buồn. Mưa ơi xin ngừng rơi để người ta kéo ký ức ra phơi. Buồn phải buồn bao nhiêu đợi phải đợi bao lâu. Để cho em thôi nghĩ về nơi vừa đi.. 2. Họ đem mưa về giăng lối một bên đen một bên tối. Giăng cho em dây tơ thắm lụa kịch người rối. Chẳng ai đau lòng tiếc nuối hả hê xem cười đoạn...

  • Ngày mai tôi sẽ viết sách

    1. Ngày mai tôi sẽ viết sách dạy cách để quên một người. Làm sao không vương lên mắt giọt yếu đuối. Ngày mai tôi sẽ viết sách dạy cách lãng quên một người. Để giấc ngủ muộn bớt đi đôi phần tiếc nuối.. 2. Người ta khi đau hay uống uống tất tay với nỗi buồn. Vài kẻ say rồi thì quên lắm người say rồi gọi tên. Và đâu phải ai cũng nếm được vị cay và đâu...

  • Lệ phí cuộc đời

    Intro: ---. 1. Hỡi trời cao bao nhiêu? Hỡi đất dày bao nhiêu?. Mà để thân rong rêu, mà ai oán khóc than mỗi chiều. Hoài nghi nhân sinh, phải chăng không bóng không hình. Cuối đoạn trình, chính nhân bặt vô tính. 2. Trời trời đi thong dong, đất đất nằm cong cong. Người người đi trên sông, lặng im sóng vỗ trong lòng. Người đời luôn xem ta, chẳng hơn một đứa trẻ dại. Gánh dòng đời vớ...

  • Nữ nhân ca

    1. Chuyện tích xưa kể rằng Thạch Sanh người thật thà. Giỏi võ, thạo đàn, sống bên cạnh gốc đa. Đợi lúc ánh trăng vừa cạn, đàn réo rắc tích tịch tình tang. Nữ nhân ca, tình thiếp ý chàng.. 2. Ngày ấy vua truyền: Ban gấm nhung lụa là. Nhường cả ngai vàng cho người diệt chim ma. Người cứu công chúa Quỳnh Nga sẽ được cả xã tắc sơn hà. Vua sắc phong trở thành phò mã.. ĐK:.

  • Cho anh quyền kiêu hãnh

    1. Trách mùa thu mang cơn gió lạ. Khéo nói khéo cười rồi mang áng mây đi vội vã. Bỏ người đàn ông vừa mất tất cả. Đến cái ôm nhẹ để bước tiếp nay cũng rời xa.. 2. Lý trí người đàn ông bị đánh gục. Bởi chút nhất thời của cô gái anh xem là hạnh phúc. Có vùng trời nào mà không mang bão giông. Ở nơi này còn anh chở che nơi thì không.. ĐK:. Người...

  • Đến rồi sao không ở lại

    1. Ai cũng có một khoảng trời riêng lặng lẽ, nhưng không bình yên. Cả thanh xuân hồi ức và... nuối tiếc. Nếu lỡ hứa có một ngày mai ký ức chênh vênh tìm lại. Thì đừng để một lỗi hai lần sai.. 2. Anh không muốn nói nhiều về tương lai với một kẻ bước đi rồi trở lại. Bởi đôi khi một mình đâu buộc phải cô đơn. Anh có giấu một khoảng trời riêng em cứ ghé...

  • Là do anh tưởng tượng

    1. Chẳng phải ai anh cũng nói ra lời yêu thương thế đâu. Chẳng phải ai anh cũng nói lời ngọt ngào thế đâu. Anh đã giết chết lý trí để mặc cho con tim vẫy vùng. Và con tim muốn em về ngồi chung.. 2. Sau tan vỡ anh nép trong căn phòng riêng có năm bức tường. Đến hôm nay mới biết tất cả là do anh tưởng tượng. Chẳng có căn phòng nào cả cũng chẳng có...

  • Còn em anh bỏ cho ai

    1. Ký ức ai đánh rơi bên kia đường. Nỗi nhớ loay hoay vô tình nhặt được. Cứ ngỡ ai đến gửi duyên trao nợ. Biết đâu được họ chỉ quá giang qua đoạn tình vỡ.. 2. Yếu đuối đến mấy cũng dư thừa. Chẳng bằng người xưa quên lời hẹn hứa. Bên em mà anh nhìn người ta khóc anh lại đau. Anh ơi vắng anh em chịu sao thấu.. ĐK:. Giữ em đi để nghe nỗi đau thầm...