Đông Thiên Đức

  • Ai vùi nỗi đau này dưới cát

    1. Từ cái thuở trăng mơ đến nơi tình ta bôi duyên xóa nợ. Mình bên nhau mấy năm em à có nhớ. Cõng ký ức nghiêng vai cũng không bằng nơi cho em gót hài. Duyên chưa cạn mà sao em đã vội đổi vai.. 2. Hỏi quá khứ xưa nay có ai từng yêu ai lâu đến vậy. Làm ơn xin giúp tôi quên được người ấy. Hoặc cứ nói bao câu điếc đau vào tai cho tôi...

  • Khách không mời

    1. Chắc vì mưa lắm lối anh bước vội. Muốn gần em nhưng thấy ngại quá nên thôi. Đứng lại hay bước tiếp chạy trốn hay đi tìm. Mới loay hoay trong cuộc tình không còn đủ chỗ.. 2. Lẽ nào anh cố chấp là sai lầm. Lẽ nào anh cố chấp tận bấy nhiêu năm. Lẽ nào anh vô cớ đợi một thứ cứ mập mờ. Có lẽ nào câu hứa xưa em giờ không nhớ.. ĐK:. Đừng vì...

  • Người đơn phương yêu kẻ đơn phương

    1. Có những yêu thương ôm mãi chẳng vừa. Có những cơn mưa vô tình ngược mùa. Có thứ quan tâm tên là hững hờ. Có cái thanh xuân lem màu cỏ úa.. 2. Nắng đến thăm mưa sau cơn giông dài. Trống vắng nên mưa níu em ở lại. Lấp nỗi cô đơn màn đêm buông xõa xuống vai. Mà em vẫn cứ ngây thơ nghĩ là mãi mãi.. ĐK:. Đến ông trời cũng đã đổ mưa rồi. Trót...

  • Tự ta đa tình tự ta đau

    1. Bông hoa ấy vẫn nở dẫu chiều nay tiệm hoa không mở. Ta thà ôm cỏ dại để khỏi vướng sợi tình ngang trái. Cây tàn thu thay lá người cạn tình rồi người cũng hoá. Hoá thành nỗi đau ghim vào đời anh.. 2. Ơi à ơi, à ơi, gió đưa cây cải về trời. Bỏ rau răm ở lại một đời sống với chơi vơi. Thôi thì không yêu nữa vậy người đừng thì thầm gõ cửa.

  • Ai rồi cũng thay đổi

    1. Ai rồi cũng thay đổi. Tại ta ngốc quá không nhận ra thôi. Cây bỏ lá xa cành. Trời xanh bỏ nắng em thì bỏ anh.. 2. Ai rồi cũng sai lầm. Ngoài kia cám giỗ bao điều lạ lẫm. Khi hạnh phúc tắt đèn. Người thì bối rối kẻ thì lại quen.. ĐK:. Tình đậm sâu tình vẫn tan rượu đắng cay rượu cũng cạn. Cũng không một lời hứa nào có thể thắng nổi được thời gian.

  • Lỡ làng duyên em

    1. Anh không phải là người cuối cùng vậy tại sao anh lại bao dung. Cho quá khứ về nhà ngủ chung để thu buồn vàng heo vàng hút. Gió ơi gió thôi đứng trông cửa người muốn bước níu mấy cũng thừa. Dạ ơi dạ chớ thương người ta nữa.. 2. Ngỡ con sóng khóc bạc mái đầu khi nhìn mây và biển ôm nhau. Xô nghiêng vỡ mấy cõi trăng thâu xé nỗi buồn từng câu từng câu.

  • So đo

    1. Nước sông sâu cũng dễ dò. Mà lòng người sao đoán được quá khó. Kiếp nhân sinh trăm lần đò. Hỏi lòng người sao tránh khỏi so đo.. 2. Mỗi chúng ta mỗi phận đời. Nghèo hèn giàu sang đâu thể thay đổi. Cũng sinh ra chung phận người. Mà người trăm tuổi kẻ chỉ đôi mươi.. ĐK:. Đừng so đo thiệt thua với đời. Mười ngón tay khó che mặt trời. Lợi danh đong đầy rồi cũng vơi.

  • Chẳng ai phiền ai bao giờ

    1. Người lấy hết nước mắt của biển theo ngọn sóng khơi xa triền miên. Còn nỡ lấy của chơi vơi vệt nắng cuối trời. Tàn nhẫn thế, sao sâu đậm như thế rồi mắt cũng ứa lệ. Chiều biệt ly, đỏ hoe chẳng thấy lối về.. 2. Chẳng phải ai cũng mênh mông ôm trọn quá khứ ta vào lòng. Họ chỉ yêu nửa phần tình rượu chỉ uống ba phần say. Vì sao thế, chia xa lại như...

  • Đợi một đời vẫn đợi

    1. Sau một ngày vội vã, đàn chim nhớ tổ nhớ nhà. Tổ ấm bằng chiếc lá, mà rộng lớn hơn cả thiên hà. Mất một chiều hối hả, đàn chim ngược gió tìm về. Cớ sao người phải mất một đời như thế.. 2. Trót uống nhầm bờ môi hạnh phúc hôm ấy rối bời. Lỡ ôm nhầm bão giông, mà em phải nức nở nghẹn lòng. Phiêu du cùng cơn gió rồi nắng cũng ngã về trời. Nếu...

  • Đường ngày mai

    1. Người con gái, cùng bước thuở ta thơ dại. Giờ mãi mãi theo những câu yêu tự phai. Vì tương lai, hà khắc nên kẻ đi kẻ ở lại. Chẳng còn ai bên anh những tháng ngày chông gai.. 2. Mình anh khóc, lặng bước bao năm cô độc. Vì anh ngốc đem hết tháng ngày cho không. Người nơi ấy, rạng rỡ khoác lên áo cưới theo chồng. Sẽ hạnh phúc bên ai đó bỏ mặc anh mong..

  • Ký ức của người say

    Ở nơi ký ức treo ngược, chở che những người lạc đường. Họ lấyy kẻ ở trong gương cùng nâng chén mây mù say khướt. Họ hỏi đêm dài chuyện mình ngày ấy vụng dại. Biết bao giờ, biết bao giờ nhạt phai. Vì tin câu hứa sai lời mà khổ đau theo họ một đời. Vì say vị ngọt đôi môi mà họ rót chén cạn ly vơi. Mùa lá rơi rồi lòng người cũng đổ mưa rồi. Hết...

  • Chẳng sao cả

    1. Trào dâng hay không chuyện của sóng, biếc xanh hay không chuyện của trời. Chuyện cũ qua rồi đừng nên vui miệng nhắc tới.. Đừng hỏi anh bao nhiêu điều khó nghĩ, dã chia tay nhau rồi còn gì!. Tổn thương nhau vậy liệu có vừa tâm ý?. 2. Tiệm hoa bao hôm rồi không mở, thế nhưng bên hiên hoa vẫn nở. Nắng và trời vẫn trong dù vừa mới ôm trọn bão giông. Người yêu thêm ai...