Đông Thiên Đức
Thôi miên nỗi đau
1. Không còn bên nhau nữa, nắng cứ trôi hờ hững, hững hờ. Mây về treo ô cửa đợi chiều tàn rồi đổ mưa. Dẫu gì ta cũng có, những tháng năm êm ấm đong đầy. Vẫn đong đầy mãi cho đến khi gặp lại người ấy.. 2. Mưa về trên lối cũ, khẽ nhắc tên níu bước em về. Hai người chung ký ức, chắc có nhiều điều để kể. Anh lạc trong nước mắt, cố giữ em bằng...
Bốn chia ba bằng mấy
1. Đừng quan tâm đến tôi được không?. Từ lâu tôi đã thôi hy vọng. Mặc tôi đi giữa trời bão giông. Để gột trôi đi vết đau trong lòng.. 2. Ngày công danh vỡ theo bọt mưa. Họ xem tôi giống như kẻ thừa. Giọt nước mắt nhạt hai chữ đã từng. Đưa ta về nơi gọi là người dưng.. ĐK:. Cứ mãi loay hoay giữa cuộc đời trắng tay. Trả trả vay vay bốn chia ba là mấy.
Không đau lòng tại sao khóc
1. Từ cái lúc nhớ nhớ đến khi nói lời tan vỡ. Ta đã từng bước qua bao mùa lá dại khờ. Khoảng ký ức quá lớn anh biết chôn vùi vào đâu. Khóc thế này dấu thế nào được đây.. 2. Ngày đã sắp tắt nắng sao nỗi buồn còn nhiều thế. Đâu còn ai vuốt ve mà len lén tìm về. Vậy hôm nay phải say rồi mình ta chấp hết đêm này. Còn bao nhiêu đau buồn...
Ôm em được không
1. Gió mùa thu sang em cũng quay bước vội vàng. Tất cả vẫn đây chỉ có lòng người đổi khác. Người lạnh lùng quay bước kẻ chôn chân nơi cuối con đường. Rẽ lối không đành có lẽ vì lòng còn thương.. 2. Nói gì đi em anh quên giọng nói em mất rồi. Nói gì đi em nhưng đừng là lời nói dối. Đừng lạnh lùng như thế gió gom mây đã kéo mưa về. Nào phải cơn...
Nghi ngờ tình yêu
1. Thanh xuân đều cho ai được viết đôi lần vụng dại. Em mang cả tương lai cược hết vào trò tình ái. Trao anh cả mênh mông được cả hay ngã về không. Mà anh mang mênh mông đổi lấy hoa hồng.. 2. Hỏi những ngày chung đôi một khắc hay cả một đời. Hỏi những phai phôi anh có bao giờ gian dối. Phố vắng lặng thinh thinh thầm trách hai từ định mệnh. Tình yêu ta co...
Ngày mai người ta lấy chồng
1. Ai tìm ai trên phố vắng ngược lối cơn mưa chiều giăng giăng. Ai tìm ai dưới trăng nghiêng bóng ngõ dài vằng vặc. Ai đặt tên cho ký ức là nỗi đau của ngày hôm qua. Ai đặt tên chúng ta là người lạ?. 2. Có phải đêm qua thức trắng, để gấp con tim làm hai ngăn. Ngăn phải ôm nỗi đau, còn ngăn trái chứa hạt nhiệm màu. Kịp sáng mang đến làm quà cô dâu,...
Kẻ viết ngôn tình
1. Còn nhớ anh không anh là kẻ đã thay lòng. Liệu có đáng để em mong một đời mãi không. Chẳng nhớ bao lâu nhưng ta đã xa quá nơi bắt đầu. Sao em không thử mở lòng mình yêu một người sau.. 2. Hỏi lá diêu bông bao giờ cô ấy theo chồng. Tìm mấy mênh mông sao người ta vẫn đợi vẫn trông. Anh có thể làm được mọi điều em mong miễn em nguôi ngoai trong...
Phung phí tuổi thanh xuân
1. Vì em say một bờ môi quen dối gian. Bởi em say một câu hứa yêu vội vàng. Tình là mong manh sao mà ta vẫn cố tin vào. Một cuộc tình hư hao.. 2. Một người đi, một người thấm thía nỗi đau. Sẽ quên mau vì em chẳng là tình đầu. Dại khờ mang thanh xuân để cảm hóa kẻ phản bội. Chỉ là phù du thôi.. ĐK:. Khoảng cách mang tên người cũ và khoảng trống...
Bước qua tuổi đau lòng
1. Người đã làm em khóc, em vẫn ôm trong lòng. Sao lại còn bỏ công, làm ta rung động. Chiều mưa rơi không ngớt, năm ngón tay dỗi hờn. Đem mưa về, thả lên tóc người cô đơn.. 2. Người đi qua tan vỡ gõ cửa xin mấy hôm ngủ nhờ. Anh trót dại lỡ yêu em đến dại khờ. Nhiều lần anh đã cố, giả vờ đau để em nhẹ lòng. Càng cố khóc, lại càng không giống..
E là không thể
1. Ai cũng từng tin có phép màu. Nên cứ để mặc tình yêu hóa thành đậm sâu. Xuân thì người con gái như tách trà. Hoang phí đợi chờ người ôm giấc mơ viết nhạc làm thơ.. 2. Em bảo rằng đã thấy phép màu. Nơi ấy yên bình để em nép mình làm dâu. Thiệp hồng cầm trên tay sao nhói lòng. Em viết quá vội làm sai mất tên chú rể phải không?. ĐK:. Mât một ngày...
Một vòng Việt Nam
Ai đã ghim vào những thân tre bao ký ức xót xa hỡi mẹ. Ai đã ru ngủ những dòng sông cùng êm ả chảy về hướng đông. Con đã vẽ hình hài quê hương qua những khúc hát ru của mẹ. Còn bao nhiêu lời ru con vẫn chưa được nghe?. Việt Nam quê hương ta đẹp lắm mặc lửa khói dày xéo tháng năm. Người Việt Nam da nâu mắt đen thảo thơm bất khuất như cành sen.
Xin làm kẻ bên đường
1. Ngược lối thu phai nắng hạ anh tìm đâu được đôi mắt xưa. Nỗi nhớ thênh thang thưa người, nay lại không còn em đứng đợi. Đôi chim bay về đâu em hỡi vỡ tan tác cả một bầu trời. Duyên tình ta giờ đã một chốn về hai nơi.. 2. Chẳng biết trách ai bây giờ, ta vì nhau một đời xót xa. Mình khóa chân nhau nửa đời nửa đời đau vì nhau có vui. Cuộc đời...