Đông Thiên Đức
Mặc duyên mặc phận
1. Cần một người yêu anh cần một người bên anh. Cùng nhau bước qua mỗi sớm mỗi chiều. Mặc đời buồn bao nhiêu chỉ cần người thấu hiểu.. Vì bởi lẽ đó là tình yêu.. 2. Chỉ cần mình yêu nhau chặng đường dài mai sau. Đành phó thác cho hai chữ duyên phận. Chẳng phải ngày xa xưa mà lời hẹn câu hứa. Vì hai nửa cuộc đời đã dành cho nhau.. ĐK:. Mình gặp nhau chắc có...
Một năm
Vòng hợp âm:. 1. Vậy là ta đã xa nhau một năm. Từng dòng ký ức biến tan trong anh thật chậm. Lời yêu thương bên nhau em chẳng vương. Hỏi làm sao giữ khi không đi đến cuối đường.. 2. Ngày chia tay trong tim em buồn không. Hay chỉ là chút vướng víu tim em một lần. Bởi vì ai, anh đau bởi vì ai. Dại khờ trao hết chút yêu thương còn sót lại.. T-ĐK:. Em mang...
Đau bởi vì ai
Vòng hợp âm:. 1. Vậy là ta đã xa nhau thật sao. Từng dòng ký ức biến tan trong anh ngọt ngào. Lời yêu thương bên nhau em chẳng vương. Hỏi làm sao giữ khi không đi đến cuối đường.. 2. Ngày chia tay trong tim em buồn không. Giọt lệ anh đã trót rơi khi em lạnh lùng. Bởi vì ai anh đau bởi vì ai. Dại khờ trao hết bao yêu thương xót lại.. ĐK:. Người chuốc say...
Cô đơn sẽ tốt hơn
1. Đã từng trao yêu thương rất nhiều nhận lại đắng cay cũng rất nhiều. Tim anh mệt rồi, yêu thương cũng đã cạn rồi. Ngọt ngào đôi môi khiến anh sợ lọc lừa dối gian khiến anh sợ. Tim anh mệt rồi, buông tay làm bạn đơn côi.. 2. Chạy vào cơn mưa giấu nỗi buồn chợt như tiếng mưa cũng đang buồn. Tiếng mưa não nề như mắt ai ưá dòng lệ. Ừ thì cô đơn cũng không...
Không thích thì đi
Mượn nơi anh dịu ngọt đắng cay. Trả đến khi nhan sắc hao gầy. Để hôm nay tay anh nắm tay ai vậy. Giặt yêu thương thật sạch vứt đi. Chẳng thiết tha vướng víu điều gì. Trả thanh xuân bao năm của em lại đi.. Buồn đến mấy vài giọt cũng say. Chẳng muốn yêu ai nữa tầm này. Sợ những thứ mà anh khéo che khéo đậy. Đường anh đi ngập tràn nắng mai. Lối em đi phủ...
Khách sang đò
1. Vì tôi muốn uống cho say để chẳng phải mơ. Mơ làm chi để khi thức dậy phải nhớ. Đời tôi vốn quá chua cay nên chẳng thích thơ. Ngâm vài câu thấy đau nên đành bỏ lỡ.. 2. Đợi một chút để tôi đi vay đời mấy trăm. Xem người ta bỏ nhau diễn trò quan tâm. Đợi tôi bán chút đau thương trả đời mấy xu. Khách sang đò còn tư cách đâu tò mò chuyện cũ..
Có những nỗi đau
1. Thoáng trong mưa nghe tiếng dương cầm. Thiết tha gieo tiếng buồn xa xăm. Lãng quên thôi em hết yêu rồi. Đã quên rồi có phải em đang tự nói dối.. 2. Gió mang theo ánh nắng vô tình. Bỏ mây trôi giữa trời chênh vênh. Tiếng mưa rơi tí tách bao giọt đắng môi. Ánh mắt này, đôi chân này bước về hai lối.. ĐK:. Có những nỗi đau không dư không thừa. Đủ để ta sợ không...
Kẻ ngu yêu lại người cũ
1. Chợt bỗng thấy khóe mắt vương những giọt cay cay. Vội buông tay yêu thương em vừa chạm lấy. Sợ vết cứa ký ức của cái ngày xưa ấy. Ngày mà chúng ta trở thành người cũ.. 2. Dù nhắm mắt cũng thấy bao hình hài thân quen. Nhìn nơi nao cũng thấy cả trời thương nhớ. Trời hôm nay không nắng, nghe mưa về thì thầm lo lắng. Biết giờ này, có ai quan tâm người không.. ĐK:.
Một đôi khóc cười
Bán cười cho thiên hạ. Mua tiếng khóc cho mình. Buồn một kiếp nhân sinh. Cười trần gian bạc bẽo.. Khóc những khi lạnh lẽo. Cười những lúc đớn đau. Khóc vì kiếp tằm dâu. Cười trò đời tráo trở.. Khóc những khi lầm lỡ. Cười những lúc đắng cay. Ba vạn sáu nghìn ngày. Chỉ một đôi khóc cười.. Bán lòng cho thiên hạ. Bao năm vẫn chưa già. Sợ người khổ bôn ba. Mà đời cay nghiệt quá..
Ai chung tình được mãi
1. Bình minh ơi dậy chưa cà phê sáng với tôi được không. Chơi vơi qua ngày đông sao thấy cô đơn và lạc lõng. Đêm ơi đã ngủ chưa ngồi đây uống với tôi vài ly. Say thì cứ say, yêu thì bỏ đi.. 2. Đôi khi ta gặp nhau để dạy nhau cách sống trong khổ đau. Đôi chân mang lặng thinh thương một người không hề toan tính. Đôi khi anh dừng lại chẳng hiểu đang khóc...
Anh vẫn ở đây
1. Người ấy có biết đêm đông em sợ mưa giông. Người ấy có nắm tay em khi ngủ hay không?. Người giữ hạnh phúc cho ai em chỉ là khóm hoa dại. Sánh sao bì được với đóa hoa hồng đầy gai.. 2. Màu nắng phai mắt môi em giữa đời đời lênh đênh. Hạnh phúc không phải những thứ viết vội sai tên. Sợ nắng bỏ gió theo mây em sẽ nước mắt vơi đầy. Ngó nơi này,...
Sợ em chán anh
Intro: ---. Nhờ đông đem mưa về, làm ướt thấm câu thề. Nhờ gió mang tỉ tê, gieo mắt em hoen hoen dòng lệ. Nhờ thu đem lá vàng, rãi khắp lối hoang mang. Nhờ gió mang ngổn ngang, gieo mắt em nhoè dòng buốt giá. Sợ những thứ quen thuộc, chạy trốn khỏi gian buồng. Sợ bên nhau quá lâu, cảm xúc không còn như ngày đầu. Sợ yêu thương đong đầy, vụn vỡ giữa hao gầy. Làm sao...