Đỗ Thất Kinh

  • Ngõ vàng quỳ

    1. Xưa theo em dưới ngõ vàng quỳ. Bầy chim trắng bay về tựa như bông. Xưa theo nhớ mãi từng mùi hương. Hỡi em nhu mì như đóa hường. Nay theo bên ngõ trổ hoa vàng. Mà nhớ mang mang làn hương người xưa. À ơi à ơi à ơi. 2. Thưa em xưa nếm hạt đất vàng. Nằm buông tóc trôi một dòng sông. Ta theo vết hương thầm đầu núi. Một sớm mai về nơi suối nguồn.

  • Nửa đời không tặng phẩm

    1. Một lần tới ngồi xuống bên em. Đưa tay đón nắng lên ôi sao nắng rất mềm. Ở vườn em đó cành táo xanh chưa. Mà vẫn mang theo mang chi những nỗi sầu.. Sao không hứng nắng trong lòng bàn tay trống. Xin em khoác áo lên bờ ngực con xanh. Ươm trong đôi mắt kia từng hạt lửa ấm. Khi em mang đến tôi một miền bóng tối. Trầm lắng như nến một điều em nói một...

  • Vọng khúc

    1. Chiều buông màn trên sóng dòng sông giờ như thạch cao ngủ yên đời. Chìm lặng trong buốt giá cánh hoa đã rơi tàn cơn mộng xưa. Giờ trên lòng tay một cành khô khan. Tóc em đã thôi buộc cánh diều mây và gió ngàn bỗng hiu quạnh. Biếng nô đùa một ngày bước chân đã lìa miền yêu xưa.. 2. Người ôm đàn qua sông chợt như tượng câm ngồi bên mùa đông vàng. Chiều run run...

  • Trăng quê nhà

    Đêm cánh điêu linh chim về. Chở lời trối trăn xa miền dấu yêu. Nghe bốn phương giông mù lên. Vực sâu đá lăn thương người xưa cách ngăn.. Tôi đứng bên kinh thành làm loài chim côi khóc tiếng tôi. Em chốn nao giang hà đời người chưa thôi gió khốc liệt. Ơi bóng trăng quê nhà một đời thương tích vẫn ngóng trông. Nghe tiếng kinh mong cần tản mạn lời sầu lên dã man.. Ôi tóc em...

  • Thênh thang gót nhẹ đường chiều

    1. Ngón tay gầy cầm sợi chỉ đắng. Gánh vai sầu một mùa mưa mau. Chuyến bay đời thật dài hay ngắn. Con diều nằm đất ẩm cơn đau. 2. Đã bao chiều ngồi nhìn tóc úa. Đã bao mùa đợi nụ thành hoa. Dấu chân người một cơn gió xoá. Có ai rồi đứng đợi ai qua?. ĐK: Nói gì với em đêm nay sương lạnh. Nói gì với nhau để hẹn ngày sau. Nói gì với ta trăng...

  • Chợt vàng phố cúc

    1. Ngày rong ruổi gió ngàn. Đêm về bên vườn lặng. Chợt em thoảng cánh vàng. Rơi nhẹ nhàng vào tôi.. Chợt nghe đá hân hoan lời. Chợt nghe sóng xô nghiêng đời. Chợt thương dáng em ngồi cạnh tôi.. 2. Rồi hôm về giữa núi đồi. Lăn tình qua ngày rộng. Lòng ta một cánh vàng. Bay nhẹ nhàng hoài thôi.. Còn nghe đá reo bên đời. Còn nghe sóng vui bên trời. Còn em cứ trong tôi dịu...

  • Giấc lan chiều

    Em về môi ngậm nụ lan thiêng. Run run hoa cỏ hát rất hiền. Gió chiều ai ngỏ lời hương duyên. Dưới vòm lá thở đàn bén tiếng. Em về môi ngậm nụ lan thiêng. Em về môi ngậm nụ lan thiêng.. Em về môi ngập ngừng lan thiêng. Sương khuya ta gội mái tóc phiền. So đàn ướm giọng trèo lên non. Có đàn chim mừng rung cánh gió. Em về môi ngập ngừng lan thiêng. Ta trầm giữa...

  • Ngủ nhé hoa hồng

    Ngủ nhé đóa hoa hồng. Chiều đã nghiêng ngoài sông. Cỏ hát ru mây trời. Và gió reo ngoài khơi. Ngủ nhé hoa hồng ơi. Đời sẽ mang buồn trôi. Ngủ với đất thơm nồng. Ngủ với mây trời trong. Tìm bóng ta mỏi mòn. Tìm dấu em mù khơi. Gởi cánh chim ngang trời. Chở tiếng ca mùa vui. Biển hỡi ru giùm tôi. Bài hát ru đầy vơi. Bài hát ta ru người. Gởi tới nơi trùng khơi.

  • Nơi yên nghỉ chàng Digan

    Hãy rung cánh lên nào. Rung cánh lên chim thời gian. Cuộc đời nào có người hãy cho ta bay về chốn quê mỏi mong. Có ngày bình yên nắng và từng đêm ánh trăng hiền.. Hãy lên tiếng đi nào. Rung tiếng lên cây đàn ơi. Cuộc đời nào có người hãy đem tiếng ca này tới nơi người ta yêu. Nhắn người năm xưa hãy về ngủ ngoan giữa cây đàn.. Từ lời hẹn vào mênh mông. Cùng...

  • Quạnh hiu

    Loài chim rớt đôi cánh mỏi. Co ro giữa trời úa trên những nhánh tuyệt vọng. Hạt mưa tới cho bóng đổ xuống. Thoắt vỡ tiếng cười khô tiếng rơi nhánh khổ đời.. Đành xa thôi những cánh tay ủ ấm đời nhau. Giọt nước mắt rơi mặn vừa nỗi mong.. Người ơi bóng tối đã tràn tới. Kiếp chim vỡ tổ hố sâu sẽ mở ra. Bài ca xưa dẫu cho đã nghẹn tiếng. Tôi vẫn hát hoài mong...

  • Cây đàn trong miệng ngậm

    Cây đàn nuôi từ ấu thơ. Đã ngậm một thời thương nhớ. Giòng nước ấu thời đã khuất mờ. Chở theo những miền rong chơi cũ. Ngồi đây hát cười và khóc nuối. Có phải tiếng đàn là lời nguyện?. Tiếng hát nào đưa ta về rất xa. Xa rồi một thời xanh cỏ. Ngồi lay cánh cửa khép kiếp người. Lặng im như một miền bao dung. Người ngồi với giọng đàn hoang vu. Như một nhánh xương rồng...

  • Chốn không lời

    Chốn không lời - lá về nằm ngủ. Gió mưa ngoài em nhặt giùm ta. Chút mây hồng còn vương cuối sông. Nhớ mang về cất dành mùa đông.. Đóa hoa hồng ta vừa thả trôi. Trái tim người góp hội phù đăng. Biết em còn cười vui nói năng. Cứ vui đi cõi đời quà tặng.. Cho tôi thêm chút hơi nồng nàn. Cho vui thêm lễ hội trần gian. Cho tôi nghe sông còn vọng âm. Cho tôi...