Như Ngọc Hoa & Nguyễn Văn Nhơn
Ngày xuân nơi góc phố
Intro: -. 1. Trong nắng ấm mùa xuân vẫy gọi. Nụ hoa vàng chờ đợi tình xuân. Xin cho nhau đôi chút ân cần. Con tim khối óc hiến dâng cho đời. Xuân xõa tóc lả lơi gió lộng. Gót trang đài trên cỏ lang thang. Tuổi thơ ôm với một cây đàn. Vẫn vơ nốt nhạc điểm trang cuộc đời. ĐK: Nụ cười rạng rỡ góc phố yên bình. Nữa gánh muộn phiền bỏ quên đâu đó. Mùa xuân...
Sao chưa thấy bình minh
1. Tôi đã thấy những hình hài mỏi mệt. Lê bước chân cho hết một kiếp người. Tha nhân ơi hạnh phúc ở đâu rồi. Sao chỉ thấy một góc trời cô đơn. 2. Trong tim vẫn chứa chan niềm hy vọng. Mà gục đầu như lắng đọng bờ mi. Trĩu đôi vai mà vẫn cứ gượng cười. Tương lai đó vẫn hoài nghi chán chường. ĐK: Dắt díu nhau đi đôi chân mõi mệt. Đi tìm nguồn cội của...
Ngày xuân nhớ mẹ
Thắp môt nến hương ngày xuân dâng mẹ. Chỉ thế thôi dòng lệ tuôn tràn. Mẹ ra đi chiều hôm ấy mùa xuân. Mà quả đất như chợt ngừng không xoay chuyển. Mẹ ra đi làm sao tìm được nữa. Hũ mắm cà với những bữa cơm ngon. Cả đời mẹ hy sinh chưa kịp đền đáp ơn cao dầy. Những lời mẹ dạy bảo đời nào trong ký ức phôi phai. Tình mẹ ngạt ngào hương sẽ nuôi con...
Kính dâng Mẹ
1. Kính dâng , là Mẹ Thiên Chúa. Tràng Mân Côi, ngọn lửa yêu thương. Giúp cho con luôn biết khiêm nhường. LE GIO theo Chúa, đồng hành Mẹ đi. 2. Xin đốt lòng những người nguội lạnh. Để hoàn sinh trong ánh mặt trời. Và khi con nhắm mắt lìa đời. Hoan ca bên Chúa, cạnh người Mẹ yêu. 3. Dù cuộc sống gặp nhiều thử thách gian truân. Xin cho con đừng bao giờ trách cứ tha nhân.
Đêm giáng sinh
Giữa đêm đông đàn con chân thành xin chúa. Cho quê hương vĩnh viễn được bình an. Thôi không còn cảnh đói khát lầm than. Niềm hạnh phúc tuôn tràn trên đất Việt. Ngàn năm xưa mùa đông tuyết rơi buốt giá. Con Chúa trời xuống thế giữa đêm khuya. Không nệm êm, cũng không bếp lửa hồng. Trong đêm giá mục đồng bái lạy tôn thờ. Đêm đông xưa ba vua đã nhìn thấy. Một vì sao rất lạ...