nhạc Đynh Trầm Ca, thơ Trần Ngọc
Hải đảo buồn
Đời tôi khác chi hải đảo. Tương tư, sóng vỗ đêm mưa. Buồn tênh, cuối ghềnh giông bão. Ngày tháng điên cuồng đợi ai?. Đợi ai bóng trăng chếch?. Đợi ai mây mù giăng?. Đợi ai mây mù giăng nơi nơi?. Ôi tháng năm! tôi âm thầm. Tôi âm thầm chôn tình mình chốn vực sâu. Từ đó chìm trong mênh mông, đời đã ngàn năm rêu phong. Tôi giam minh trong biển lạnh, để thơ với bãi cát hanh.