nhạc Vũ Quốc Nam, thơ Vũ Thị Hương
Mơ
Mơ là con đò nhỏ để trở về bến xưa. Tìm bờ lau thuở ấy nép vào một đêm mưa. Mơ là con đường vắng theo áng mây ngàn xa. Đợi lúc vầng trăng tỏ soi tấm thân ngọc ngà.. Mơ màn sương rơi xuống tan giữa đêm biệt ly. Mắt cười hoen ứa lệ giăng bước theo người đi. Thênh thang là của gió yêu thương là của em. Đợi người phương xa ấy để thêm mơ một lần..
Nhớ em bốn mùa
Anh nhớ em ngày mưa. Những giọt gianh thầm lặng. Lắng trôi trên chiếc lá. Ướt mềm ngọn cỏ xanh.. Anh nhớ em chiều thu. Nắng vàng nhè nhẹ trôi. Mây rơi trên sóng biếc. Gửi yêu theo cánh buồm.. Anh nhớ em mùa đông. Gió lùa trong vườn lộng. Bờ lau nơi xưa ấy. Gửi tình vào sông trăng.. Rồi từng đêm từng đêm. Mùa xuân vừa chợt đến. Anh nhớ em như thể. Con sóng buồn đi hoang...
Hà Nội và em
1. Em đã qua những ngày giông bão. Để chờ mong anh ở nơi xa nhớ. Anh ơi Thu về rồi đó!. Có nhớ Hà Nội không anh?. 2. Anh lặng đọc tin em. Anh nhớ Hà Nội và em. Anh chợt thấy cơn mưa dịu dàng bay đến. Vẫn là Hà Nội…Hà Nội và em. Chorus :. Hà Nội ơi ! Thôi đừng hờn nữa. Cất cơn mưa và khói gió lại. Vì anh biết Hà Nội nhu mì...