nhạc Võ Tá Hân, thơ Tuệ Kiên

  • Quê mẹ yêu dấu

    Có cánh diều bay trong khung trời xanh. Đuôi diều tha thướt uốn éo lượn quanh. Tiếng sáo diều êm như ru lời ca. Nương chiều man mác tiếng chuông chùa xa. Không gian bao la lấp lánh trăng sao. Sương rơi trong đêm ru lá trên cành. Hỡi những người trai phong sương ngàn nơi. Quê mẹ yêu dấu thiết tha ngàn đời..

  • Phẩm già yếu

    Làm sao vui được đời là bể khổ. Ai có hay chăng sao mãi reo cười?. Tấm thân tật bệnh, tưởng đâu còn mãi. Một mai hư nát, uổng một kiếp người.. Đương lúc thanh xuân, thân ta tráng cường. Đến lúc về chiều má hóp lưng còng. Như con cò già, héo hắt bên sông. Người không tu đạo, thuyền không bến về.. Thân như luỹ thành xây bằng xương cốt. Khéo điểm, khéo tô máu thịt dối gian.

  • Phẩm ngu si

    Đêm rất dài với người khó ngủ. Đường rất xa với kẻ lữ hành. Con đường thoát nghiệp tử sanh. Con đường hạnh phúc tu hành trung kiên.. Người ngu si mê lầm bất thiện. Như người mù lạc lõng tối tăm. Người làm việc ác, ăn năn. Người làm việc thiện, đắp chăn ngủ khò.. Như người chế sữa bò cũng thế. Phải chờ lâu mới được đề hồ. Phàm phu tạo nghiệp ác thô. Quả báo không rời...

  • Phẩm song yếu

    Tâm dẫn đầu, tâm luôn tạo tác. Tâm là chủ, tâm tạo nghiệp nhân. Tâm tham cầu ái dục kéo lôi. Tâm an nhiên rời xa phiền não.. Tâm thanh tịnh như dòng suối mát. Tâm nhiễm ô gieo hạt luân hồi. Tâm từ bi giải hoá hận thù. Tâm chánh niệm hạnh phúc thiên thu.. Hãy luôn nhớ giữ thân tiết độ. Nhiếp hộ căn chân thật siêng năng. Hãy tránh xa bánh xe nghiệp khổ. Gìn đức hạnh,...

  • Phẩm trí giả

    Người hiền trí là bạn lành. Không lay động, không đua tranh. Người hiền trí tu hạnh lành. Xa ái dục, tránh lợi danh.. Người hiền trí tâm cao thượng. Sống an lạc, sống yêu thương. Người hiền trí quán vô thường. Theo chánh pháp, tâm thanh lương.. Người trí tuệ không tham lam. Xa ái dục thoát buộc ràng. Tâm vững vàng, tâm thanh tịnh. Vui chánh pháp, tâm thanh lương.. Ta luôn gắng học noi gương. Bậc hiền...

  • Phẩm muôn ngàn

    Người si mê đi lầm đường, lạc lối. Xa xa dần với giới hạnh, tình thương. Người xướng tụng hàng ngàn câu vô nghĩa. Sao bằng nghe một câu Pháp chân thường.. Thắng ngàn quân mà tâm còn tham ái. Gây khổ đau và tạo cảnh lầm than. Tự thắng mình là chiến công hiển hách. Tâm ly tham là đuốc rạng soi đường.. Cúng ngàn vàng, tế tự mà phá giới. Sao bằng phước cúng dường bậc chân tu?.

  • Phẩm ác hạnh

    Muôn loài chúng sinh, sanh tử luân hồi. Nghiệp lành nghiệp dữ, hai thứ kéo lôi. Nhân nào quả nấy, đục, trong, sáng, tối. Tu thân, khẩu, ý, trả vay kiếp người.. Ác nghiệp đã gây, trốn đâu khỏi lưới?. Non cao, núi thẳm, đáy nước, hang sâu. Trên thế gian này, không đâu trốn được. Nghiệp xưa nay tạo quả báo không rời.. Thận trọng những điều ác nhỏ chớ khinh. Từng giọt từng giọt nước sẽ đầy bình.

  • Chân như

    Với không gian ta chỉ là cát bụi. Trở về đây với tứ đại hình hài. Vượt thời gian ta đi vào tĩnh lặng. Nghĩa gì đâu quá khứ với tương lai.. Kiếp xa xưa ta nghìn lần tái hợp. Hình hài kia đã mấy lần trở lại. Còn chờ chi sao không tìm giác ngộ. Hãy tự mình thắp đuốc trong đêm dài.. Kia biển cả sóng gục đầu bên sóng. Trong bao la gió với gió hẹn hò.

  • Công cha nghĩa mẹ

    Hằng ngày nhớ ơn mẹ cha. Ai cho ta đời ấm yên. Ai tạo cho ta hình hài. Ai người sớm hôm chở che. Hằng ngày nhớ ơn mẹ cha. Ai người lo dựng tương lai. Công cha nghĩa mẹ sâu dày. Nên con còn có ngày nay.