nhạc Võ Tá Hân, thơ Trần Trung Đạo
Đổi cả thiên thu tiếng mẹ cười
Nhấc chiếc phone lên bỗng lặng người. Tiếng ai như tiếng lá thu rơi. Mười năm mẹ nhỉ mười năm lẻ. Chỉ biết âm thầm thương nhớ thôi. Hôm ấy con đi chẳng hẹn thề. Ngựa rừng xưa lạc dấu sơn khê. Mười năm tóc mẹ màu tang trắng. Trắng cả lòng con lúc nghĩ về. Con đi góp lá ngàn phương. Đốt lên cho đời tan khói sương. Con đi xin mẹ hãy chờ. Ngậm ngùi con dấu trong...
Xuân đất khách
Ai có về bên kia đất nước. Thở dùm tôi hơi ấm quê hương. Tôi, con én lạc mùa xuân trước. Vẫn khóc âm thầm nơi viễn phương.. Vẫn đếm xuân về trên đất khách. Nghe buồn nhỏ giọt xuống vai tôi. Đèn ai thắp sáng bên kia phố. Nhớ quá chao ôi tiếng mẹ cười.. Bếp lửa than hồng sao chẳng ấm. Tôi thèm một chiếc bánh chưng xanh. Thèm nghe ai nói lời tha thiết. Một lời chúc...