nhạc Võ Tá Hân, thơ Phan Như - năm: 2000

  • Cùng với nước mây

    Tuổi đời nào không có con sông. Ðể thời gian xanh ngát một dòng. Xa mười năm tôi chưa trở lại. Vẫn thấy mình có một quê hương. Tuổi thơ nào không có mẹ cha. Liếp tranh che cũng là mái nhà. Dưới gậm thờ giấu con dế trũi. Ðể đêm nằm nghe gáy thiết tha. Tuổi xuân nào không có người yêu. Ðể tháng ngày thêm chút hư hao. Căn gác nhỏ bạn bè lui tới. Một thiên đường...