nhạc Võ Tá Hân, thơ Dư Thị Diễm Buồn
Màu hoa cài áo
1. Con hỏi mẹ sao cài hoa màu trắng. Vào những ngày báo hiếu lễ Vu Lan. Sao không cài hoa hồng màu tươi thắm. Mẹ khẽ nói mẹ không còn có mẹ.. Như dòng sông những chiều đông lạnh giá. Kẻ vô phần nên mẹ sớm ra đi. Thân cô quạnh sống một đời lặng lẽ. Tìm đâu thấy tình nào như tình mẹ.. ĐK:. Thương bao kẻ mất mẹ từ ấu thơ. Thiếu tình thương đậm đà ấm...
Con đường xưa mưa bay
Một mình trong chiều vắng. Nhìn mưa lác đác bay. Thoang thoảng hương cây cỏ. Hương đất mẹ dâng đầy. Từng giọt mưa lạnh giá. Theo gió rời chân mây. Lóng lánh như dòng lệ. Thanh thoát tợ sương mai. Mưa rơi trên phiến đá. Mưa rơi trên mái ngói. Lăn tăn trên sóng nước. Rào rào tiếng mưa sa. Mưa xanh bông lúa mới. Mưa kết trái thêm hoa. Đêm thu mưa rơi mãi. Man mác vào hồn ta.
Xuân nơi đây
Xuân nơi đây không mai vàng đua nở. Không hoa đào e ấp nắng mai. Không trẻ con mặc quần áo mới. Không pháo nổ, không tiếng trẻ reo mừng. Xuân nơi đây sao bầu trời giá lạnh. Không áo dài cuộn theo gió bay. Nón bài thơ không che suối tóc. Không thoảng hương thơm những cánh lài. Xuân nơi đây thiếu cụ đồ viết đối. Thiếu trầm nhang thơm ngát tỏa hương. Thiếu chuối ngào mứt thơm cốm...