nhạc Võ Tá Hân, thơ Cao Nguyên

  • Nửa giọt nước mắt

    1. Nửa giọt nước mắt không lăn nữa. Ngửa nghiêng trên triền má cong cong. Giọt long lanh run theo chiều xuống. Buông xuôi chới với giấc buồn rơi.. 2. Giọt nước mắt trôi ra ngàn khơi. Âm u trong dạ hứa mưa nhiều. Chiều tan trong khói mây nổi trôi. Mưa bắt đầu rơi mưa đang rơi.. ĐK:. Giọt nào là giọt nước mắt em. Êm êm mưa thấm ướt vai mềm. Mưa trong mắt ướt trên môi ướt.

  • Trưa Bolsa

    1. Trời lỡ một hôm vẽ mắt em. Nhưng sao còn nỡ nắn tim tôi. Ôi cái đời tị nạn chơi vơi. Bolsa trưa nay tập làm thơ. 2. Chợt thấy mình trong đôi mắt em. Con tim rộn rã muốn lên ngôi. Ôi cái đời tị nạn như mơ. Bolsa trưa nay thành bài thơ.. ĐK:. Mây như sợ nắng vút lên cao. Rối cánh xôn xao mấy chim trời. Nắng rẽ tóc mềm sao anh muốn. Vứt nắng...

  • Một chút nhìn nhau

    1. Đừng ngủ! Cho đêm nay còn mãi. Sợ phai đi ánh mắt cô nàng. Yêu đương đời bỗng dưng cô quạnh. Hồn bỏ đi hoang biết bao lần.. 2. Đừng tỉnh! Cho anh bên nàng mãi. Chút mỉm cười chớp mắt thân thương. Thời gian ngừng trôi thêm lần nữa. Đứng lại nhìn ánh mắt em xanh.. ĐK:. Nơi xa xăm vẫn còn lăn lóc. Lòng vòng giấy trắng vẽ cô đơn. Một chút nhìn nhau có gì đâu.

  • Giấc trưa

    Trưa đang dài và loang lổ lắm. Nắng thật dày đặc quánh trên sân. Tay em gầy cong thêm vì nắng. Chói chang màu trắng áo ai đây.. Cứ như là mình đang khô héo. Mỏng lại dần treo nắng say sưa. Rơi rồi rớt rồi cong mình trên phố. Ngơ ngác buồn như sau giấc ngủ trưa.. Về đây như lá chẳng muốn xanh. Và ngón cô đơn đã ngả vàng. Trời như thêm nắng khô khan lắm. Tìm...

  • Ở Niết Bàn

    1. Trời thật gần bỗng dưng nhẹ thể. Chớp mắt vào thế giới bên kia. Trong như pha lê mây giăng giăng. Tiên cười tiên nói tiên liếc dọc ngang.. 2. Ngày lại ngày lão sinh bệnh tử. Đã mấy mùa lận đận đời tôi. Bồ Tát hỏi có muốn làm Bồ Tát. Niết Bàn bình an con tim bớt lang thang.. ĐK:. Nhìn sau lưng đường trần vời vợi. Băng giá làm trơn lắm dốc mơ. Tìm đâu ra...

  • Mờ phai

    1. Thở dài sợi khói dài hơn. Giăng lên chiều tím nửa vơi nửa chờ. Đẩy chân theo bóng đã mờ. Phai trên trang tuyết một đời mong manh. 2. Đã rồi tuyết phủ đầy chân. Hai tay cũng trắng tuyết không một đời. Giá băng cũng bệnh của trời. Ở đây tết chẳng bao giờ đợi xuân.. ĐK:. Tiếng lặng im giật mình anh. Đừng quên ngẩn mặt giá băng còn nhiều. Không mây chẳng gió hiu hiu. Chia...

  • Một giấc mơ

    1. Cố nằm mơ gặp anh em nhé. Sẽ đưa em dạo phố chiều nay. Lá vàng bay mải mê ngoài phố. Thêm xôn xao từng bước bên nhau. 2. Có nhiều đêm mình anh thao thức. Nhớ em anh chép mấy vần thơ. Ở lá xanh ngổn ngang thương nhớ. Thu về rơi rụng cả vườn thơ.. ĐK:. Thành phố rực lên sáng những sao. Tô đỏ viền xanh bước mau mau. Tóc ướt cho tình thêm lai láng.

  • Sợi khói mùa đông

    1. Gió ơi đưa giùm ta sợi khói. Mà cô em vừa thở đến đây. Ấp ủ tim này đi khói hỡi. Đông dài đang đến đó khói ơi. 2. Gió ơi đưa giùm tôi bông tuyết. Mà cô em vừa thổi đến đây. Ngăn nhỏ trong tim đang chờ đón. Đông có đủ dài ngại tuyết tan.. ĐK:. Nhưng tôi không muốn làm bông tuyết. Em thổi tôi đi tận chốn nào. Ngẩn ngơ thơ thẩn đời vô vọng.

  • Tuyết rơi

    Tuyết từng mảnh rơi rơi. Biết làm gì em ơi. Khi lỡ mến em rồi. Sao mỉm cười xa xôi.. Tuyết còn mãi mê rơi. Trắng xóa cả hồn tôi. Thêm một lần lạc lối. Dấu chân em tuyết bôi.. Tuyết vẫn rơi và rơi. Tuyết hôn đỏ đôi môi. Có một lần em hỏi. Xa xôi có tuyết rơi. Tuyết rơi mãi không thôi. Mịt mù lắm tuyết ơi. Bao giờ ngưng tuyết hỡi. Tuyết có nhớ em tôi?.

  • Trống trải chiều nay

    1. Nắng gượng giăng ở đầu ngọn cỏ. Cành nhỏ rùng mình thả cánh lá chơi vơi. Không ai mời nên mây chẳng buồn trôi. Vời vợi nhớ con chim trời xa vắng. 2. Em ơi chiều nay trời thiếu nắng. Bước bước dài cho phố xá mau quên. Lỡ có hơi dài nên sai mất nhịp. Dội tiếng chân mình ngượng ngập trong quên.. ĐK:. Nơi cuối đường ai nơi xê dời mãi!. Tội nghiệp con đường dài lại...

  • Cho mượn

    1. Cho mượn cái hôn sưởi ấm tình. Màn đêm lạnh nhạt đã vây quanh. Tấm lòng cho mượn chưa được trả. Mãi tiếc con tim chẳng biết mình.. 2. Mượn bao để kiếm mình. Mượn chút thăng bằng để thở ra. Mở mắt sao còn nghe than thở. Một chút lo ra chút nhớ mình.. ĐK:. Lại mượn yêu đương lại gói mình. Mượn tên mượn tuổi mượn bình yên. Chim bay cánh mượn vào không biết. Mượn của...

  • Thu

    1. Nắng vàng chảy xuống dốc mơ. Cây đang cởi lá làm ngơ ngẩn chiều. Ước mơ hai đứa không nhiều. Đừng như gân lá, số mình thong dong.. 2. Mắt buồn lại nhớ mông lung. Hỏi thăm sợi cỏ xanh vùng xa xôi. Lá tô thêm đỏ cho môi. Mặt trời vỡ một vũng đời chói chang.. ĐK:. Tóc em là của vai anh. Đầy trang kỷ niệm, nặng cành cây cong. Cành cong nên lá cũng cong. Tiếc...