nhạc Vĩnh Điện, thơ Phạm Phan Lang

  • Vá khâu nỗi buồn

    Người đi đêm ấy trăng mờ. Rừng khuya buốt lạnh thẫn thờ lá rơi. Lá rơi lá rơi phủ kín chân đồi. Có người con gái đôi môi nhạt màu. Ờ hớ hơ, đôi môi nhạt màu.. Đèn chong thổn thức đêm thâu. Nằm nghe gió gọi biết đâu tìm người. Làm sao làm sao nhặt gió ngàn khơi. Làm sao gió thổi đến nơi đến nơi người nằm.. Người nằm trong chốn xa xăm. Rừng im im vắng trăng...

  • Mẹ

    Buồng chuối chín sau vườn. Lá vàng rụng con mương ngoài ngõ. Văng vẳng tiếng ầu ơ. Con chinh chiến chưa về. Đêm nghe gió đường quê mơ màng. Ầu ơ ầu ơ.. Thấy mẹ trong giấc mơ. Áo hoa con biếu mẹ ngày nào. Che phủ tấm lưng cong. Ngày xưa một đóa hồng. Nay áo đẹp má hồng mẹ phai. Ầu ơ mẹ ơi.. Vườn sau xanh bông cải. Mẹ thương con tháng ngày dầu dãi. Trông con...

  • Hạ buồn

    Hạ lại về lòng buồn hiu hắt. Nhớ hè nào bao năm trước anh đi. Môi bất động anh chẳng nói lời gì. Và cứ thế anh đi không từ giã.. Đau đớn quá tôi điên cuồng vật vã. Thượng Đế ơi xin cứu lấy chồng con. Anh nằm đây nhưng thân xác không hồn. Biết làm sao làm sao anh trở lại.. Đã mấy mươi năm tôi còn nhớ mãi. Buổi sáng nào sóng dữ cướp đời anh. Để...

  • Dây dưa vết bầm

    Soi gương tôi thấy mình cười. Nhưng sao lệ mãi tuôn rơi mi buồn. Nhủ thầm thôi hãy bỏ buông. Nhưng sao tim cứ thắt luồn hồn đau.. Nằm im nghe ngóng âm hao. Bốn bề tịch mịch nghẹn ngào môi cay. Biết ai thông cảm tỏ bày. Mong sao mong mãi cùng ai vĩnh hằng.. Bao năm bạn với vết hằn. Ngoài tươi trong héo tấm thân hao gầy. Ngày ngày đếm mãi đốt tay. Thắp hương châm nước...

  • Gọi nhớ

    Anh ơi về với em. Ngoài kia một màu đen. Xin anh hãy trở lại. Cùng em giấc mộng tiên.. Hãy về đây với em. Sưởi ấm tình lên men. Quên đi đời gió bão. Mắt em lệ thôi hoen.. Anh ơi lau mắt em. À ơi giấc ngủ yên. Xin anh rời huyệt mộ. Cùng em chắp cánh chim.. Hãy ở lại với em. Chốn ấy xin anh quên. Nối lại cuộc tình lỡ. Cùng em thuyền lênh đênh..

  • Thu hờ hững

    Nắng đi chiều ở lại. Ta đứng mãi bên sông. Canh chừng con nước chảy. Nhìn thu rơi xuôi dòng.. Nhớ những chiều gió lộng. Lá vàng rụng đầy sân. Con đò neo bến đợi. Biết người có về không?. Bao thu qua hờ hững. Đò xưa đã sang sông. Dòng sông càng thêm rộng. Cõi lòng vẫn nhớ mong.. Thu này bao thu nữa?. Người sẽ về ngang sông?. Lá vàng ơi thôi rụng. Để má thắm còn hồng..