nhạc Vĩnh Điện, thơ Hoàng Phượng

  • Tình tự

    Thời gian làm mọi thứ đổi thay. Hoa kia năm tháng sẽ tàn phai. Quá khứ dù còn trong ký ức. Em sợ ân tình cũng vụt bay. Em sợ tình ta theo gió lay. Mắt sẽ thôi nhìn nhau đắm say. Lòng sẽ không còn tha thiết nữa. Mỗi sẽ lạnh lùng ôi dắng cay. Muốn giữ hồn anh giữa trái tim này. Bao năm tháng cũ vẫn hương nồng say. Dù trong biển lửa hay trong sương tuyết.

  • Trăng và em

    Trăng rất gần mà cũng rất xa. Trăng tròn trăng khuyết trăng bao la. Còn em bé nhỏ trong vũ trụ. Có nghĩa gì đâu những thiết tha. Trăng lãng du dõi khắp mọi nơi. Mà rọi đời em chỉ nửa vời. Em ngước nhìn lên vầng nguyệt khuyết. Tiếc chẳng là trăng cùng rong chơi.. Em đứng lặng yên trong một góc đời. Để cố quên mình mà sống yên vui. Cuộc sống đổi thay và đầy trắc trở.

  • Trái tim dại khờ

    Phải duyên tiền kiếp ai ngờ. Sao vương vấn mãi dại khờ trái tim. Suốt đời ký ức không quên. Bao giờ ai hiểu trong đêm khóc thầm.. Yêu người ta giận bản thân. Lệ kia đã cạn tình nhân hững hờ. Đắng cay đau đớn vật vờ. Khôn nguôi tình vẫn mơ hồ quẩn quanh. Mơ hồ quẩn quanh mơ hồ quẩn quanh.. Giữ làm chi một bóng hình. Khi ta vô vọng khi tình nhạt phai. Biết đau...

  • Lau khô dòng lệ

    Giọt nước mắt khóc cho đời viễn xứ. Những phận người lưu lạc bỏ quê hương. Giọt nước mắt khóc cho đời lữ thứ. Sống bôn ba trôi giạt kiếp tha phương.. Giọt nước mắt khóc phận người trôi nổi. Ngoảnh lại thôi đầu xanh đã bạc màu. Bài thơ buồn như một lời trăn trối. Giọt lệ này ta gửi lại ngàn sau.. Hãy ngồi lại đây nhắc chi đời dâu bể. Với những thăng trầm những tan tác...

  • Gửi sóng lênh đênh

    Một mai tôi có qua đời. Bóng còn khăn khít bên người ngàn năm. Mắt ru khép lại âm thầm. Hồn còn quanh quẩn đăm đăm hướng [về.. Một mai tôi có ra đi. Đừng buồn đừng tiếc thương gì người ơi. Trả xong nợ một kiếp người. Khuất rồi như bóng mặt trời về đêm.. Sáng nay dù đã nằm yên. Anh linh còn đó chưa quên nghĩa tình. Lửa nung dù xóa bóng hình. Tro tàn xin gửi...