nhạc Việt Dzũng, thơ Hoàng Ngọc Ẩn
Thung lũng chim bay
1. Cho tôi xin đa tạ, những tháng ngày diễm mộng. Ta đã trao cho nhau trong một cuộc tình nồng. Khung sầu tôi hắt hiu, tình tan vào giữa sóng. Thôi có còn lại gì, mà tiếc nhớ chờ mong. 2. Anh theo mây cuối trời, biển vẫn còn réo gọi. Tôi vẫn ru câu thơ, cung đàn sầu diệu vợi. Mây buồn mây vẫn bay, trên vùng trời nhung nhớ. Tôi buồn tôi vẫn say, giữa phố phường...
Tự trầm
1. Đêm nhớ về em giấc hương nồng lưu luyến thịt da. Nơi ta hôn em tự nhiên nẩy lộc cụm rừng trăm năm nay đã nở hoa. Hoa cuối mùa xuân nhánh điêu tàn giăng kín trùng khơi. Hoa đang xanh tươi một đêm tự trầm còn lại mình ta giữa cội âm thầm. ĐK: Trong đêm hải đảo ru hồn ta cúi mặt. Ly rượu em mời ta chưa uống đã say. Từng sợi lông tơ ghi tạt...
Bài tango cuối cùng
1. Ta đã mê say điệu nhạc buồn. Đàn lên người nhạc sĩ cô đơn. Hãy đàn cho ta, khúc sầu xưa cũ. Ru hồn ngậm ngùi cuộc tình thương, nhớ thương.. 2. Ta vẫn mê say điệu nhạc sầu. Còn ai dìu ai bước Tango. Ru ngày chia xa, ru hồn nhung nhớ. Ai oán chi ai, còn lại đêm giã từ.. ĐK:. Bài tango cuối cùng. Bờ vai gầy sao em xót xa. Vòng tay ân cần đưa...
Bên đời hiu quạnh
1. Tiếng hát khơi dòng thương nhớ xưa. Mênh mang trời đất mới giao mùa. Trời đất giao mùa nỗi sầu cô quạnh. Vẫn nhớ thương về năm tháng xa xưa.. Phố cũ ai người đã đổi thay. Trong ta lòng tiếc nhớ dâng đầy. Niềm nhớ dâng đầy cánh chim cô độc. Gió vẫn vô tình mây vẫn bay. Gió vẫn vô tình mây vẫn bay.. ĐK:. Vẫn xót xa đau ngày hạ cũ. Duyên kiếp lỡ làng đời...