nhạc Văn Phụng, thơ Nguyễn Bính
Hôn nhau lần cuối
Cầm tay em, anh khẽ nói. Khóc lóc mà làm chi?. Bên nhau một lần cuối. Em về đi, anh đi. Em về đi, anh đi. Rồi một, hai, ba năm. Danh thành anh trở lại. Với em, anh chăn tằm. Với em, anh dệt vải.. Ta sẽ là vợ chồng. Sẽ yêu nhau mãi mãi. Sẽ xe sợi chỉ hồng. Sẽ hát câu ân ái. Anh và em sẽ sống. Trong một mái nhà tranh. Lấy trúc thưa làm...
Trăng sáng vườn chè
Sáng trăng sáng cả vườn chè. Một gian nhà nhỏ đi về có nhau. Vì tằm tôi phải chạy dâu. Vì chồng tôi phải qua cầu đắng cay. Chồng tôi thi đỗ khoa này. Bõ công kinh sử từ ngày lấy tôi. Kẻo không thì chúng bạn cười. Rằng tôi nhan sắc cho người say sưa. Tôi hằng khuyên sớm khuyên trưa. Anh chưa thi đỗ thì chưa động phòng. ĐK: Một quan là sáu trăm đồng. Chắt chiu tháng...