nhạc Trúc Sinh, thơ Đặng Hiền

  • Bài 20

    Tôi ở nơi đây có những ngày gió nóng. Ngồi nhớ thương em phơi áo mộng chiều xưa. Đôi cánh tay em có nắng vàng hôn khẽ. Hồn bỗng say nghiêng, hồn bỗng say nghiêng. Theo khóe môi cười. Ở tuổi 20 nghe gió nóng bên vành tai. Theo những chiếc hôn đầu tiên tôi đã yêu người. Ở tuổi 20, em như nhánh sông dần xa. Xa như lá phai thềm xưa, ngày tôi mất người. Tôi ở nơi...

  • Đôi dòng

    Về đây hạt cát xưa chìm theo dòng nước xuôi. Ghé bên cồn xưa có bao giọt mưa. Về qua trời đất xa mùa sau chừng vẫn đây. Bỗng như người với ta nước đôi dòng vẫn trôi. Ngày xa quê hương hồn bao vấn vương. Buồn chất ngất nhớ hư hao tháng ngày. Về đây theo từng cơn gió xoay. Ngậm ngùi thương nhớ dáng ai bên chiều nắng phai. Về đây yêu thương từng con phố xưa. Tình...

  • Mưa xa

    Cơn mưa buổi chiều. Mưa mãi không thôi. Lối cũ tôi về. Ngang ngõ thân quen.. Thương trong mưa chiều. Đôi mắt anh xưa. Cơn mưa bập bùng. Theo vết xót xa. Anh từ giã để trong tôi ngủ vùi.. ĐK:. Tình yêu ngày ấy vẫn còn yêu mãi trong đời yêu mãi người. Ngày ta rời nhau phố mưa bay về tôi nhớ nhớ không nguôi. Tình yêu ngày ấy vẫn hoài theo mãi bên đời như bóng hình.

  • Yêu người sao quên mất tên

    Tôi yêu người mà sao quên mất tên. Tôi yêu người tình xưa theo mưa ướt bên thềm. Phố tôi như khóc như hờn giận. Quán nhỏ thì thầm tôi với tôi.. Người tôi yêu người tôi yêu tôi thật yêu người. Người tôi yêu người tôi yêu sao quên mất tên. Đường về đêm có gió êm đềm. Thổi bay nhung nhớ vào nhung nhớ. Tôi nhớ tôi buồn tôi gọi tôi..

  • Dây kỷ niệm

    Hạt bụi nào chợt vào mắt cay. Tình yêu nào bừng cơn sóng dậy. Hạt bụi nào chợt vào mắt ai. Chiều ngậm ngùi chờ vành trăng muộn. Xanh xao buồn cùng nỗi đợi trông.. Đêm không sâu đêm tóc vương ngang hồn ta. Đêm không sâu đêm về xôn xao tiếng cười. Không gian xưa như vết nhăn trên bờ môi. Không gian xưa tôi về mang theo mối tình.. Tôi xa em bao ái ân bên người đã...