nhạc Trần Tiến, thơ Thân Hóa
Hồn quê Điện Bàn
* Ngâm thơ: Ngó lên Hòn Kẽm, Đá Dừng. Bởi thương cha nhớ mẹ quá chừng … lắm bạn ơi. 1. Quê nhà Điện Bàn tôi thương. Êm đềm một dòng nước trong. Bến sông Thu Bồn bãi dâu xanh rờn. Áo nâu đi về ngẩn ngơ. Quê nhà nơi ấy tuổi thơ. Mớ rau lang luộc mớ kho cá tràu. Quê tôi đồng lúa dãi dầu. Chân trần áo bạc nhuộm nâu. Quê tôi người sống nghĩa tình. Có...