nhạc Trần Bảo Như, thơ Linh Đắc

  • Bắn bi

    1. Thuở ấy em mười hai, tóc rối buộc đuôi gà. Anh bạn cùng xóm hai đứa la cà sau con ngõ bắn bi. Giỏi bắn nhất là Vi tới Minh nhà bác Tám. Anh và em thân lắm, ta luôn chia nhau, khi bánh, kẹo dừạ. Thuở ấy sau buổi trưa nắng xế mình tan trường. Chung bọn vài nhóc anh vẽ khoanh tròn trên đám đất trống hoang. Rồi nháy mắt gần xa “bắn bi nào mấy đứa”.