nhạc Tôn Thất Minh, thơ Thích Tánh Tuệ

  • Vội

    1. Vội đến, vội đi, vội nhạt nhòa. Vội vàng sum họp vội chia phôi. Vội ăn, vội nói rồi vội thở. Vội hưởng thụ mau để vội già.. 2. Vội sinh, vội tử, vội một đời. Vội cười, vội khóc vội buông lơi. Vội thương, vội ghét, nhìn nhau lạ. Vội vã tìm nhau, vội rã rời.. ĐK:. Vội bao nhiêu kiếp rồi vẫn vội. Chạy theo hạnh phúc cuối trời xa. Ngoài hiên , đâu thấy hoa hồng...

  • Bốn mùa tự tại

    Bởi tham vọng nên đời nhiều đau khổ. Bởi tin lầm nên mới có tổn thương. Bởi hững hờ nên lòng dạ thanh lương. Bởi đạm bạc cho nên đời hạnh phúc.. Bởi tùy duyên nên vui cười mỗi lúc. Bởi chân tình nên phó mặc tranh đua. Bởi an bình nên xem nhẹ hơn thua. Bởi buông xà nên bốn mùa tự tại.. Bởi yêu thương nên lòng không trách than. Bởi khoan dung nên tâm hồn thảnh thơi.

  • Như nhiên

    Chiều hôm núi hỏi dòng sông. Sao trôi đi mãi mà không thấy về. Sông bèn róc rách, tỉ tê. Nghìn thu nước đã nguyện thề cùng mây.. Rồi mai, mưa xuống đất này. Ấy thì ta lại sum vầy, thế thôi!. Chớ buồn cho cuộc chia phôi. Ngày sau trùng ngộ môi cười đẹp hơn.. Vô thường ấp ủ chân thường. Cõi Uyên thuở nọ chưa từng vắng nhau. Núi ơi! Nắng đã phai màu. Dòng thời gian chảy...