nhạc Thiên Tuế, thơ Thu Nguyễn
Mùa hoa dại
Chiều lang thang lối cũ chợt nghe lòng chợt thoáng buồn. Hoa nhà ai nở muộn đợi chân người tha phương. Đi qua đồng cỏ dại nghe gió hát thật thà. Lời thương sao vụn vỡ nhớ cuộc tình chia xa. Người xa càng xa vắng như cơn sóng vô tình. Ngoài đại dương mê mãi, quên bến bờ yêu thương. Bao nhiêu mùa hoa dại bàn cả chiều chơi vơi. Cài hoa lên tóc biếc ngỡ chừng mùa thu...
Mùa nhớ
Mùa đông đã đi về đâu. Để mưa thêm dài nỗi nhớ. Sông xưa bên bồi bên lở. Bến nào người chờ đợi ta.. Mùa thu đã đi về đâu. Lá vàng rơi rơi nhiều quá. Bước chân ai nào đi vội. Lạnh lùng để mãi mất nhau.. Tình yêu đã đi về đâu. Hát câu tiễn người xưa ấy. Nghe lòng nhớ thời thơ dại. Yêu người nào biết mình yêu.. Người yêu ta đi về đâu. Trong ta...
Mùa thu đi qua
Những mùa thu đi qua. Người nhớ người ngơ ngác. Nỗi nhớ trôi sông dài. Tóc xanh giờ điểm bạc. Xa dần tuổi thanh xuân.. Anh rồi cũng sẽ già. Em mỗi thời sẽ khác. Chỉ còn mùa thu vàng. Chiều nay nghe em hát. Hát những bài tình ca.. Em hát câu bình yên. Thanh xuân một thời ngắn ngủi. Hát về mối tình đôi ta. Thôi anh đừng tiếc nuối anh ơi. Chuyện tình yêu không tuổi. Mùa...
Người hát tình ca
Bài ca nào em hát cho riêng anh. Câu hát chiều nay lang thang trên đồi cỏ. Anh đâu rồi chỉ còn em nơi đó. Lời hẹn cùng non ngàn theo gió bay xa.. Chiều nay bên đồi em hát tình ca. Có những yêu thương chưa một lần được nói. Con bướm vàng ngả nghiêng đôi cánh mỏi. Màu hoa nào giờ đã xa rồi.. Hoàng hôn như ngừng trôi. Đường em về xa xôi quá. Ai cũng có...