nhạc Thi Hạnh, thơ Tiểu Thảo
Tiếng khuya
Trong đêm khuya trầm lắng tiếng dương cầm. Người hát thơ tôi buồn hơn vốn có. Trong đêm khuya tôi nghe trời mưa đổ. Dẫu bên ngoài những chiếc lá đang khô. Người nghệ sĩ ôm đàn cất tiếng hát nhung tơ. Nơi khóe mắt chắc chưa mờ ngấn lệ. Sao tôi nghe lòng mình ngơ ngác thế?. Cõi đi về thành cội rễ chiêm bao. Người nghệ sĩ nào chắc cũng như nhau. Từng nốt nhạc là âm hao...
Hư hao
1. Mưa về theo mây bối rối. Ướt trong tim dấu tình xưa. Tiếng cười thoáng qua rất vội. Nỗi buồn ở lại xót xa. ĐK: Trái tim em còn chưa hóa đá. Nên ngậm ngùi khắc khoải đêm thâu. Tình chưa quen bờ bến lạ. Nên thì thầm những tiếng nhớ nhau. Bóng người chờ ai cuối phố. Nhủ lòng vẫn chờ mong. Lần bàn tay tìm duyên nợ. Thấy đời mình rồi cũng hư hao. 2. Em về...