nhạc Thầy Pháp Niệm, thơ Sư Ông Làng Mai
An là thở lạc là đi
Để Bụt thở để bụt đi. Mình khỏi thở mình khỏi đi, khỏi đi. Bụt đang thở bụt đang đi. Mình được thở mình được đi, được đi. Bụt là thở bụt là đi. Mình là thở mình là đi, là đi. Chỉ có thở chỉ có đi. Không người thở không người đi, người đi. An khi thở lạc khi đi. An là thở lạc là đi, là đi.