nhạc Thảo Hồ, thơ Tôn Nữ Mỹ Hạnh

  • Nơi tình yêu bắt đầu

    Đi là để trở về, dẫu muôn trùng dâu bể. Dòng sông đời lặng lẽ, chảy suốt bến bờ tôi.. Ngủ dưới ánh mặt trời. Với tôi là quá đủ, bờ môi người thiếu nữ. Níu bốn mùa đang trôi.. Nhìn chiếc lá vàng rơi, cội nguồn đâu mê mải. Khi người chưa trở lại, trong tận cùng cô đơn.. Hạnh phúc thật bình thường, khó khăn tìm bắt được. Đâu dòng sông bến nước, bao giờ anh nhận ra.

  • Nụ hôn của gió

    Nụ hôn của gió làm má em hồng. Bay bay bụi đỏ, áo người thu đông. Xuân hồng biêng biếc trôi giữa nhân gian. Sóng xô luyến tiếc, cánh buồm miên man. Ngững ngày đầy gió, cuốn tình em xa. Ngững ngày đầy gió, Cuốn tình em xa. Đêm nằm trên cỏ ngắm trời bao la. Đêm nằm trên cỏ ngắm trời bao la. Anh làm ngọn gió thơm ngát xuân thì. Ru em từ thuở, xanh nụ tình si.