nhạc Thảo Hồ, thơ Như Tuyền - năm: 2022
Chiều đông Hà Nội
Mùa đông gõ cửa bao giờ?. Mà hương hoa sữa thẫn thờ ngất ngây. Ngôi nhà trên phố ngủ say. Giải sương chậm rãi trôi đầy giấc mơ. Gió mùa đông bắc xô bờ. Hồ tây tím lặng sương mờ bâng khuâng. Nắng vàng khi đậu, khi buông. Cúc hoạ mi chở nhớ thương đong đầy. Ngẩn ngơ chiếc lá buồn lay. Bước chân xao xác heo may ngại ngần.... Xa đông nay đã mấy lần. Tháp rùa vẫn đứng...
Kiếp rong rêu
Rêu lặng thầm nhỏ nhoi. Ướm mình trên tảng đá. Đêm ngày phơi trăng gió. Đợi sóng về xanh xao. Đá nằm đắp rong rêu. Làm nên hồn tỉnh mịch. Cho nhân gian được mất.Một màu xanh vô ưu. Sóng bạc đầu xô nhau. Rì rầm òa bờ đá. Thương mảnh rêu tan vỡ. Bởi bước chân vô thường. Gói quá khứ vo tròn. Rêu nhắc sự lãng quên. Uống giọt sương nước mắt. Rêu khóc thân phận mình. Đời...