nhạc Thái Nghĩa, thơ Ngân Vịnh

  • Tiên Phước một miền quê

    1. Anh nói với em rằng Tiên Phước quê mình. Dù có đi đâu cũng thương cũng nhớ. Nhớ núi Ngang còn đèo là đèo Liêu và eo Gió. Một tiếng chim kêu cũng lượn dốc chập chùng.. Miền quê em yêu mến khôn cùng. Thương con sông Tiên bao đời chảy ngược. Núi Sấu trong Ve khô cằn hằn dấu chân người bước. Mà mầm xanh Tiên Phước vẫn lớn lên.. Miền quê xưa gian khó trăm bề. Mà...