nhạc Tâm Đức, thơ Thích Thông Phương

  • Tìm tâm

    Tâm ơi là tâm, sao lại mê lầm. Theo duyên mất hút cội nguồn bản Tâm. Sống trong cõi trần, đảo điên qua lại. Sáu nẻo trầm luân, thật là tê tái.. Tâm ơi là Tâm, ai bảo mi lầm?. Mà ra nông nỗi, sống đời tối tăm. Hãy tỉnh lại mau, chớ để khóc gào. Một đời trống rỗng, tự hận xiết bao.. Tâm ơi là Tâm, thôi chớ chạy tìm. Giơ tay bắt bóng, lầm quá mê lầm.