nhạc Song Ngọc, thơ Nguyễn Bính

  • Cách xa

    Thôn Đoài ngồi nhớ thôn Đông. Một người chín nhớ mười mong một người. Gió mưa là bệnh của trời. Tương tư là bệnh của tôi yêu nàng.. Hai thôn chung lại một làng. Cớ sao bên ấy chẳng sang bên này. Ngày qua ngày lại qua ngày. Lá xanh nhuộm đỏ thành cây lá vàng.. Bảo rằng cách trở đò giang. Không sang là chẳng đường sang đã đành. Nhưng đây cách một đầu đình. Có xa xôi mấy...

  • Hương đồng gió nội

    Hôm qua em đi tỉnh về. Đợi em ở mãi con đê đầu làng. Khăn nhung, quần lĩnh rộn ràng. Áo cài khuy bấm, em làm khổ tôi. Nào đâu cái yếm lụa sồi. Cái dây lưng đuỗi nhuộm hồi sang xuân. Nào đâu cái áo tứ thân. Cái khăn mỏ quạ, cái quần nái đen?. Nói ra sợ mất lòng em. Van em em hãy giữ nguyên quê mùa. Như hôm em đi lễ chùa. Cứ ăn mặc thế...