nhạc Song Ngọc, thơ Hoàng Ngọc Ẩn

  • Sài Gòn vĩnh biệt tình ta

    1. Chiều Sài Gòn người có đi qua. Nhớ chiều xưa dáng nhỏ mong chờ. Những con đường chừ đây cúi mặt. Mắt nai buồn hồn bỗng bơ vơ.. Mưa Sài Gòn người có chờ ta. Nhớ chiều xưa thành phố nhạt nhòa. Mưa chậm buồn mưa giăng phố nhỏ. Em lặng nhìn người sắp đi xa.. ĐK:. Ôi! Đêm Sài Gòn thành phố giới nghiêm. Nhớ người yêu ta bước nhỏ tìm về. Gác nghèo năm xưa khung cửa...

  • Thiên đường đã lỡ

    Từ thuở thiên đường bỗng mất tên. Tình ta từ đó lạnh hương nguyền. Ta đi góp lại hương mùa cũ. Gợi chút ân tình trong lãng quên.. Nắng Sài gòn vương tóc người yêu. Càng cách xa nhau càng nhớ thật nhiều. Cuộc đời buồn, buồn như sóng vỗ. Từ độ xa người đời vẫn cô liêu.. Chừ ai đưa em về qua phố nhỏ. Ai dìu em qua lối quen xưa. Vẫn đường nắng, nắng vàng bỡ ngỡ.