nhạc Phú Quang, thơ Phạm Thị Ngọc Liên
Im lặng đêm Hà Nội
Chỉ còn mùi hoa sữa nồng nàn trong căn phòng nhỏ. Đêm cuối thu trăng lạnh mờ sương. Chỉ còn nỗi im lặng phố khuya. Không gian dạ hương sâu thẳm. Từng tiếng chim đêm khắc khoải vọng về. Chỉ còn mênh mông gương hồ. Hiu hắt soi những cây bàng lá đỏ. Chỉ còn mênh mông gương hồ. Từng hàng cây góc phố ngây ngô nhìn nhau. Chỉ còn hơi ấm mối tình đầu. Em đi có đôi lần...
Lang thang
Lặng lẽ như tình yêu trong đêm buồn. Em hát cho mình anh nghe. Hạ trắng xóa mùa thu, mưa rơi trên phố. Môi anh ngọt ngào xin đừng ru ai. Dật dờ cơn gió đời ngơ ngẩn một vầng trăng.. Em đi lang thang lang thang. Khóe mắt nào cay giọt lệ khô. Em đi lang thang lang thang. Nỗi đau này ướt đẫm biết lấy gì hong khô.. Em đi lang thang lang thang. Nghe tiếng không gian...