nhạc Phú Hồng Nhi, thơ Hương Thu
Hà Nội chiều Thu và nỗi nhớ
1. Chiếc lá rơi trên đường phố. Gió cuốn bay trong chiều hoang. Thu vẫn trôi như chẳng biết. Thả hoang sơ lên xác lá điêu tàn. 2. Em cúi nhặt chiếc lá vàng. Bỗng thương mình tựa phận lá mong manh. Ở bên đời lặng lẽ bóng truân chuyên. Vời vợi xa, xa rồi mùa Thu cũ. Hà Nội buồn theo một giấc mơ trôi. Một bàn tay thiếu một bàn tay ấm. Em đắm chìm trong khoảng tối...