nhạc Phạm Văn Hải, thơ Đàm Ngọc Năm

  • Về lại đi em

    Em đi Em ra đi phía chân trời mưa nặng hạt. Tấm áo choàng có làm ấm nổi mùa Đông. Em đi Bước chân em đi lặng lē và âm thầm. Em trách đời hay thương đời mình gian khó. Về Về đi em, về đi nghe em. Ta đã là duyên nợ. Ôi số phận nghèo ! Ôi số phận nghèo !. Đâu lỗi tại yêu nhau ?. Em nhớ Em nhớ không khi ta còn gần bên nhau.