nhạc Phạm Tuyên, thơ Huy Cận
Ai vô xứ Nghệ
Ai đi vô nơi đây, xin dừng chân xứ Nghệ. Ai đi ra nơi đây, xin chân dừng xứ Nghệ. Nghe câu hò ví dặm, càng lắng lại càng sâu. Như sông Lam chảy chậm, đọng bao thuở vui sầu.. Ai ơi cà xứ Nghệ, càng mặn lại càng giòn. Nước chè xanh xứ Nghệ, càng chát lại càng ngon. Tình xứ Nghệ không mau, nhưng bén rồi mà sâu lắng. Quen xứ Nghệ quen lâu, càng tình sâu nghĩa...